MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 288

quặng vào bệ đá, rồi bảo: “Tôi thấy cái này rất quen mắt, nhưng chưa nhớ
ra đã gặp nó ở đâu”.

Hải ngọng bước lại gần, nheo mắt nhìn, nhưng chẳng thấy quen mắt chút
nào, anh hỏi: “Người sống hai chân thì dễ tìm chứ tìm đâu ra ếch ba chân,
tớ cũng thấy nó quen quen, phần máng lõm xuống trên bệ đá chẳng phải
dùng đặt người nằm vào trong hay sao?”

Tư Mã Khôi bĩu môi: “Nói thừa! Vấn đề là nó dành cho người như thế nào
nằm? Kẻ đó chúng ta từng nhìn thấy trước đây hay chưa?”

Thắng Hương Lân quan sát, ngẫm nghĩ hồi lâu, xung quanh bệ đá khắc rất
nhiều hình vẽ mô tả cảnh tế lễ, trông nó hao hao giống một cái khám thờ
thần, trên bốn bức tường của đại điện lần lượt vẽ các bức bích họa về thần,
quỷ, người, ma, tượng trưng cho sự phân chia đẳng cấp mà người Bái Xà cổ
đại tôn thờ. Hoa văn khắc xung quanh khám thần nhuốm cảm giác kính sợ
đối với cái chết, nhưng đồng thời cũng mang theo chí hướng sinh tồn vô
cùng mạnh mẽ, điều đó ám chỉ con người chết đi sẽ luân hồi sống lại, duy
chỉ phần ở giữa là bị khuyết, không biết đó là một cỗ cổ thi hay một pho
tượng thần? Giờ nó đã biến đi đâu? Và tại sao Tư Mã Khôi mới nhìn cảnh
tượng này thôi đã thấy quen mắt?

Cao Tư Dương nhận xét: “Anh Khôi rất ít khi nhìn lầm, lẽ nào thứ mất tích
trong khám thần lại chính là Nhị Học Sinh”.

Hải ngọng lắc đầu phủ định: “Khả năng này hoàn toàn không thể xảy ra,
thằng oắt con đó người ngắn một mẩu. Kẻ có thể nằm trong bệ đá chí ít
phải…”, nói rồi anh thử nằm luôn lên bệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.