MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 331

Nhờ ánh sáng đom đóm trôi nổi giữa không trung, Cao Tư Dương nhìn thấy
khe hở trong lòng núi, cô không khỏi lo lắng khi nghĩ con quái vật hình cây
cổ thụ khổng lồ kia sẽ trèo thẳng lên đó để thoát ra ngoài, sau đó trốn vào
nơi sâu dưới lớp vỏ Trái đất nuốt chửng các sinh linh, hậu quả này thực
không dám nghĩ tiếp.

Tư Mã Khôi suy đoán, Entroypy không thể ngờ cả hội có thể trốn chạy xa
như thế, mà đội khảo cổ lại biết quá nhiều bí mật, nên chắc chắn nó không
cho phép bốn người có thể sống sót, dẫu cả hội cũng chẳng thể thoát khỏi
nơi tận cùng lòng đất này, thì nó cũng nhất quyết phải nuốt chửng mọi
người bất kể còn sống hay đã chết vào bụng thì mới yên lòng, bởi vậy, chắc
chắn nó sẽ đuổi theo mọi người đến đầm lầy dạ quang.

Mọi người mải miết chạy, họ đã mệt muốn đứt hơi mà vẫn phải cố gắng
chạy tiếp. Cuối cùng, cả hội đã tới rất gần đằm lầy dạ quang, ai nấy vội vã
lấy khăn che mũi lại, bất chợt phía sau vang lên tiếng động nghe như tiếng
gỗ mục bị giẫm gãy, tiếng động nhanh chóng áp sát họ. Đội khảo cổ quay
đầu lại thì thấy sương đen giăng kín đến vô tận, bên trong đậm đặc mùi tử
khí nặng nề.

Hội Tư Mã Khôi thầm kinh hãi, lập tức vắt chân lên cổ chạy qua đầm lầy,
họ nghe âm thanh như tiếng gỗ mục càng lúc càng gần hơn, dường như chỉ
cần quay đầu lại là thấy trăm ngàn con mắt quái dị, nhưng lúc này chẳng ai
dám nhìn lại phía sau, ai nấy điên cuồng chạy, chỉ mong vượt qua được đầm
lầy. Đột nhiên, họ thấy dưới chân mình bỗng mềm nhũn, rồi cả thân người
đồ ụp xuống đất, thì ra không biết tự lúc nào mặt đất bắt đầu nghiêng dần về
phía sau và chìm lún, đám thực vật dạ quang gần đó cũng nghiêng ngả theo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.