MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 419

đồng, lúc chui ra bị thành hang làm xước da nên trên lông vẫn còn vết máu
đây mà. Anh cũng chẳng để tâm vào con chó nữa, nhưng lúc này anh lại đột
nhiên cảm thấy như phía sau có vật gì đang sắp sửa tiến lại gần, anh vô thức
quay đầu lại nhìn, thì phát hiện con chó trụi lông đuôi khi nãy đã biến mất
tăm mất dạng.

Tư Mã Khôi giật đèn pin trong tay Hải ngọng soi kỹ phía sau, con đường
đất trải dài xuyên qua cánh đồng hoang, tuy mây đen che kín bầu trời,
đường cũng chẳng có đèn, nhưng không có nghĩa là tối thui không nhìn
thấy gì. Địa thế ở đây bằng phẳng, khoáng đạt, nhìn ngút tầm mắt, anh
không phát hiện xung quanh có lùm cỏ hay hang đất nào, con chó trụi lông
đuôi vừa đi qua trước mặt, còn chưa đầy mấy giây mà sao đã biến mất ngay
được?

Hai người bạn đồng hành cũng thấy chuyện này hết sức quái dị. Lúc trước,
Tư Mã Khôi đã linh cảm dường như có vật gì xuyên qua tầng mây chuẩn bị
tiếp cận đến gần, chẳng biết có phải vật đó đã nuốt mất con chó hoang vừa
đi qua hay không? Nó là vật gì mà chẳng hề phát ra tiếng động nhỏ vậy?

Ba người nghĩ đến đó đã thấy da đầu tê bì, Tư Mã Khôi soi đèn lên không
trung, nhưng trên đó tối tù mù, chẳng nhìn thấy bất cứ vật gì.

Hải ngọng nhặt một viên đá, lấy hết sức ném về phía sau, chẳng biết nó đã
rơi xuống nơi nào trong bóng tối. Bên vệ đường có một tấm biển chỉ đường
bàng gỗ đứng cô độc, lẻ loi, ngoài ra chẳng còn gì khác.

Tư Mã Khôi thầm thấy quái lạ, anh nghĩ: “Quanh đây không hề có hang đất,
sao con chó đó nói biến là biến mất ngay được? Chẳng lẽ nó hóa thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.