MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 420

không khí được sao?”, rồi anh lại nghĩ: “Hay con chó đó đã trốn vào chỗ
nào đó, chẳng qua bọn ta không phát hiện ra mà thôi…”

Cao Tư Dương căng thẳng, cô vội giục Hải ngọng và Tư Mã Khôi: “Đừng
tìm kiếm nữa, chúng ta mau đi thôi!”

hoatanhoano.wordpress.com

Tư Mã Khôi thấy việc này rất bất thường, anh linh cảm sắp tới chắc chắn sẽ
xảy ra biến cố lớn, nguy hiểm đang kéo đến gần, nhưng anh lại chẳng lần ra
manh mối gì, chỉ biết đề phòng cảnh giác hơn mà thôi, anh gọi Hải ngọng
đừng nấn ná ở đây thêm nữa.

Ba người bật đèn pin, tiếp tục tiến về phía trước trên con đường rộng thênh
thang và tối đen như mực vừa đi vừa không kìm được, cả hội lại bàn về
chuyện con chó hoang vừa đột nhiên biến mất, chuyện đó đúng là quái dị
ngoài sức tưởng tượng.

Hải ngọng hỏi Tư Mã Khôi: “Địa bàn này nằm trong lòng bàn tay cậu còn
gì, trước đây cậu có nghe nói nơi đây từng xảy ra chuyện gì quái lạ không?
Cắm đầu cắm cổ đi mãi thế này cũng thấy vô vị, đằng nào cũng rỗi, hay cậu
kể vài câu chuyện đi, nghe cho đỡ buồn!”

Tư Mã Khôi nói: “Nghe nói trước giải phóng, khu vực này toàn là cỏ dại và
đầm lầy, nó được sử dụng làm pháp trường chuyên hành hình tử tội. Trước
thời nhà Thanh, người ta thường áp giải phạm nhân ra đầu đường cổng chợ
để hành quyết, nhằm mục đích thị uy dân chúng, nhưng bắt đầu đến thời
Dân quốc và thời kỳ quân Nhật chiếm đóng, thì người ta mới chuyển địa
điểm của pháp trường đến đây. Trong cánh đồng hoang có một cái hố rất
lớn, trong những tử tội, ngoại trừ kẻ gian thần xiểm nịnh ra, thì không thiếu
trung lương nghĩa sĩ hoặc người tốt bị hàm oan. Sau khi hành quyết, tất cả
những thi thể không có người nhà đến thu liệm thì đều được cuộn trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.