MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 71

Tư Mã Khôi không dám nhẹ dạ cả tin, anh liếc xéo Hải ngọng, ra hiệu
không được thả Triệu Lão Biệt, đề phòng xảy ra biến cố.

Hải ngọng túm chặt lấy cánh tay Triệu Lão Biệt, nói: “Cho dù lão tặc này
có bản lĩnh bay lên trời chui xuống đất, thì cũng đừng mong chạy thoát khỏi
tay Hải ngọng tớ!”

Lúc này, Cao Tư Dương tung người nhảy xuống, cuống quýt nói: “Khói đen
sắp rơi xuống rồi, chạy mau!”

Tư Mã Khôi lập tức dẫn đoàn chạy vội về phía trước theo chân Triệu Lão
Biệt, xuyên qua khe hẹp của đám khói bụi dày đặc. Dọc đường vừa đi vừa
tránh bụi, cả hội cũng tháo chạy được một quãng khá xa, địa hình phía
trước bỗng nhiên xuất hiện một khe nứt sâu khá rộng rãi, trên vỏ ốc cúc đá
bên cạnh treo hai sợi dây thừng to cỡ cổ tay, đầu còn lại của sợi dây rủ
xuống khe nứt, dường như đang treo vật gì đó rất lớn.

Cả hội rạp người, cúi đầu xuống quan sát, phía dưới tối thui không nhìn
thấy bất cứ thứ gì, Hương Lân rút một cây đuốc ra, châm lửa rồi vứt xuống
dưới, cầu ánh sáng của bó đuốc không ngừng lăn lông lốc xuống dưới, xé
tan bóng đêm u tịch, cô trông thấy dưới đáy động có thỏi pha lê thiên nhiên
cao tầm trên trăm mét, nơi cách cửa động chừng trên chục mét có một đám
vật thể không rõ là da thú hay vải buồm, bên trên có vết tích may vá nối
ráp, còn có rất nhiều sợi dây thừng treo trong đám pha lê.

Cầu ánh sáng của thanh đuốc càng lúc càng nhỏ, lăn đến phía sâu bên dưới
thì tắt ngóm, cô đoán đáy động có nước tù nên ngọn đuốc mới bị dập tắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.