MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 109

Có dung mạo tuyệt mỹ, có thân hình xinh đẹp, có âm thanh êm tai, cũng

có thân mang mùi thơm lạ lùng.

Nhưng hắn lại chưa bao giờ sinh ra cảm giác như vừa rồi với bất kỳ nữ

nhân nào.

Mới vừa rồi, khoảnh khắc khi tay hắn đặt trên đầu vai Tô Hồng Tụ,

giống như có một luồng nhiệt nóng thông qua lòng bàn tay máu tươi đầm
đìa mà xuyên thẳng vào trái tim hắn.

Không thể nói rõ là một cảm giấc gì, giống như động lòng, nhưng cũng

không tốt đẹp, ngược lại có một cảm giác trái tim bị người siết chặt trong
tay, với khổ sở chua xót bị bóp đến nát bấy.

Đây, giống như không phải là cảm giác động lòng, ngược lại càng giống

như có người dùng dao găm đào trái tim từ ngực của hắn còn đang sống sờ
sờ đi.

Từ đó về sau, hỉ nộ ái ố, chua xót ngọt đau sẽ không do bản thân hắn

làm củ, mà do người đào trái tim của hắn đi nắm trong tay.

Phong Lăng Thiên không nói một lời, sắc mặt quái dị, cưỡi trên lưng

ngựa nhìn Tô Hồng Tụ đi phía trước.

Tô Hồng Tụ còn không biết mình vô thức thi triển mị thuật chính xác

không lầm đánh trúng Phong Lăng Thiên, không chỉ Phong Lăng Thiên, Vệ
Thập Nhị, Sở Dật Đình cũng hoặc nhiều hoặc ít bị mị thuật của nàng ảnh
hưởng.

Bọn họ vốn không phải là ngươi dễ dàng động lòng, nhưng mà yêu pháp

của Hồ tộc cường đại dường nào, cổ có Đắc Kỷ, Bao Tự, khuynh quốc
khuynh thành, hại nước hại dân, làm cho Quân Vương kể từ đó không lâm
triều, chiến tranh ngàn dặm, nước mất nhà tan đều chỉ vì thu được một
tiếng cười của các nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.