MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 128

Mặc dù mới vừa rồi người bị từ chối không phải bọn họ, mà là Tôn

Kiệt, nhưng bọn họ cũng bị nhiếp hồn thuật ảnh hưởng, mỗi một người đều
cảm nhận được khổ sở và tuyệt vọng như Tôn Kiệt.

Giống như trái tim đang sống sờ sờ bị người xé thành hai nửa, giống

như cả người cũng bị thứ gì đó đánh thành hai nửa từ trong ra ngoài.

Máu tươi đầm đìa kia, tê tâm liệt phế, cảm giác ngực buồn bực đến

không cách nào hô hấp, thật sự quá khổ sở, quá đau, làm cho người ta khó
có thể chịu được.

Bọn họ chỉ thấy Tôn Kiệt khổ sở, mình thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng cũng

lạnh lẽo, toàn thân run rẩy không thể ngăn cản, nếu thật sự đổi lại là mình,
cũng giống như Tôn Kiệt bị mỹ nữ tuyệt thế kia không chút do dự cự tuyệt
ngay trước mặt mọi người, có thể nghĩ, bây giờ đang luống cuống trước
mặt mọi người sẽ không phải là Tôn Kiệt, mà biến thành chính bọn hắn.

Mọi người nghĩ như vậy, trong khoảnh khắc đồng loạt đưa mắt nhìn về

Tôn Kiệt hôn mê bất tỉnh, tròng mắt màu máu đỏ tươi, hai mắt vẫn mở to.

Nhìn sắc mặt hắn trắng bệch, toàn thân co rút, giống như bị trọng

thương trí mạng, dáng vẻ vừa phun máu tươi của hắn vừa rồi, quả thật
giống như có người đánh hắn một chưởng ngay ngực.

Có thể coi như thế, hắn vẫn còn trợn to mắt nhìn theo hướng Tô Hồng

Tụ biến mất, cho dù hai mắt đầy máu, thái độ khổ sở bi thương gần như vặn
vẹo, hắn vẫn lưu luyến chìa tay về phía Tô Hồng Tụ biến mất.

Dáng vẻ này, thật sự quá đáng sợ, quá mức đáng thương.

Nếu như vừa rồi, tất cả nam nhân trong tiệm vịt quay đều không kịp chờ

đợi muốn đi thân cận, biết Tô Hồng Tụ, hiện giờ như vậy, Tôn Kiệt cho bọn
hắn một thân máu tươi đầm đìa làm mẫu, ngược lại trong tiệm vịt quay
không có một ai muốn đi tiếp xúc với Tô Hồng Tụ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.