MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 130

đã bị sửa, mặc dù đông đảo cơ thiếp nhìn hắn đã hộc máu hôn mê, lập tức
luống cuống tay chân nâng hắn trở về nhà, nhưng từ đó về sau, lúc hắn mở
mắt nhắm mắt, đầy lòng đầy mắt, đều chỉ có thể nhìn một mình Tô Hồng
Tụ.

Từ nay về sau, từ ngày này, bắt đầu từ giờ phút này, trong mắt của hắn,

trong lòng của hắn, toàn bộ tinh thần và thể xác hắn sẽ chỉ say đắm, hết
lòng mếm mộ một mình Tô Hồng Tụ.

Dĩ nhiên, Tôn Kiệt không phải là người duy nhất chống cự được nhiếp

hồn thuật cường hãn của Tô Hồng Tụ, người có thể chống cự được nhiếp
hồn thuật mạnh mẽ bén nhọn gần như đoạt được tính mạng người này, còn
có một người khác, đó chính là Phong Lăng Thiên, từ sau khi Tô Hồng Tụ
xuống ngựa đã không nhúc nhích nữa, một mực ở trên lưng ngựa mắt
không chớp nhìn nàng chằm chằm.

Tôn Kiệt hộc máu hôn mê, bởi vì Phong Lăng Thiên cũng giống vậy, bị

mị thuật mê hoặc lòng người này đánh trúng, gần như cảm động lây với
hắn.

Khi Tô Hồng Tụ lạnh nhạt, chẳng thèm đoái hoài tới mà nhìn Tôn Kiệt,

trong thoáng chốc, Phong Lăng Thiên gần như cho rằng người Tô Hồng Tụ
khinh bỉ chán ghét nhìn không tới không phải là Tôn Kiệt, mà là chính hắn.

Khóe mắt Tôn Kiệt nứt ra, con mắt đỏ tươi, liều mạng đưa tay về phía

Tô Hồng Tụ, Tô Hồng Tụ lại ngoảnh mặt làm ngơ với hắn, chẳng thèm ngó
tới, ngay cả nhìn cũng không lui về sau liếc mắt nhìn.

Cuối cùng, bởi vì Tôn Kiệt không chịu được đau nhức bởi lồng ngực xé

rách vỡ toang, phun một ngụm lớn máu tươi về phía trước, bất tỉnh trên mặt
đất.

Những người khác thấy tình cảnh này, bởi vì bị nhiếp hồn thuật mạnh

mẽ của Tô Hồng Tụ ảnh hưởng, cũng chỉ lộ vẻ sợ hãi giật mình, sợ trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.