MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 203

không cẩn thận quẹt hỏng tay tiểu thư, vậy làm sao cho phải?”

Theo một câu chỉ điểm này của người đốn củi, trong lúc nhất thời, mọi

người vây xem đồng loạt ném tầm mắt lên tay nhỏ bé trắng mềm mại của
Tô Hồng Tụ.

Tay này thật đẹp, trắng nõn mềm mại, óng ánh trong suốt, dưới ánh mặt

trời, giống như ánh sáng trâu châu óng ánh trơn bóng.

Nếu có thể được bàn tay nhỏ bé mềm mại trắng nõn đó sờ một cái, đừng

nói mang chút đồ, chính là để cho bọn họ làm trâu làm ngựa, giúp người
làm khổ dịch cũng cam tâm tình nguyện.

Tô Hồng Tụ bị người bao bọc vây quanh, tiếng lòng người ta cũng

truyền rõ ràng vào trong đầu nàng.

Mặc dù nói chuyện và hành động của những thôn phu nông thôn này hết

sức thô lỗ, nhưng tính cách lại hết sức trong sáng, ngoại trừ muốn giúp
nàng khuân đồ, nhân cơ hội nhìn lâu nàng mấy lần, trong lòng cũng không
có suy nghĩ tạp nham không chính đáng gì.

Từ trước đến giờ người khác đối xử tốt với Tô Hồng Tụ, nàng cũng sẽ

có vẻ mặt ôn hòa với người ta, lập tức nhếch khóe môi, dịu dàng mỉm cười
với đám người vây quanh: “Đã như vậy, thế xin cám ơn mọi người.”

Theo một nụ cười khuynh thành của mỹ nhân, mọi người lập tức đầu

váng mắt hoa, tim đập loạn, nhìn cái gì cũng mơ mơ màng màng, ba bốn
bóng hình chồng lên nhau.

“Mấy người, đi theo ta.” Tiểu nha hoàn Tú Nhi đứng mũi chịu sào, dẫn

mọi người vào biệt viện, còn lại một mình Tô Hồng Tụ ở phía sau, bốn mắt
nhìn nhau với Vệ Thập Nhị, hai bên nhìn nhau, giống như có ý không
muốn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.