MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 204

Tô Hồng Tụ đang chờ Vệ Thập Nhị đưa khế ước mua bán nhà cho nàng.

Vẻ mặt Vệ Thập Nhị thì hung ác nham hiểm, ánh mắt bén nhọn, giống

như con dao sắc, cắt từng dao từng dao trên người Tô Hồng Tụ, Tô Hồng
Tụ cách hắn chừng hai ba mươi bước, nhưng vẫn có thể cảm giác được khí
lạnh thấu xương tản mát ra từ trên người hắn.

Ngay như vừa rồi, khoảnh khắc khi Tô Hồng Tụ nói hắn thành chó, sát

khí trên người Vệ Thập Nhị lập tức dâng cao, quanh thân nhanh chóng
quẩn quanh vẻ thù địch như băng dày ba thước kinh người.

Mặt Tô Hồng Tụ không đổi sắc, giống như hồn nhiên không phát hiện

ra sát khí và lạnh lẽo tỏa ra trên người Vệ Thập Nhị, vẫn tươi cười yêu kiều
nhìn hắn nói: “Vệ Tướng quân, hôm nay là ngày thứ ba, ngươi nên đưa khế
ước mua bán nhà cho ta.”

Hai người một âm trầm, một lạnh lẽo, trong lúc này ngoài biệt viện

không khí gióng như giương cung bạt kiếm, khí lạnh lẽo.

Ngay cả con chim trên cây cũng bị khí lạnh kinh người tỏa ra trên người

hai người làm giật mình, cũng không dám chíp chíp, vội vẫy cánh bay ra
xa.

Không biết qua bao lâu, khí lạnh trong mắt Vệ Thập Nhị dần rút đi,

khóe môi mỏng lạnh lẽo chậm rãi nhếch lên, tạo thành một nụ cười.

Ngay cả Tô Hồng Tụ ngày thường thấy yêu ma quỷ quái, cả đời giao

thiệp với đủ loại ác quỷ, cũng hơi ngẩn ra, nàng sống năm trăm năm, chưa
từng thấy vẻ mặt người nào lộ ra nụ cười âm trầm lạnh lùng như vậy.

Vệ Thập Nhị nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vô tình lạnh nhạt của Tô Hồng

Tụ, tâm tình nơi đáy mắt không ổn định, hồi lâu, thu lại nụ cười, chậm rãi
mở miệng: “Ngươi nói không sai. Cho dù giờ phút này thân phận và địa vị
của Vệ Thập Nhị ta khác ngày trước đến cỡ nào, ở trong mắt người khác, ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.