MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 220

Bọn hộ vệ lập tức truyền tin này cho Vệ Thập Nhị đang luyện binh ở

quân doanh, chỉ có điều, khi đó, không thấy Tô Hồng Tụ đã qua một canh
giờ rồi.

Tô Hồng Tụ ra cửa mới phát hiện, nàng vốn không biết đi đâu tìm Sở

Dật Đình.

Người của dịch quán vốn không để cho nàng đi vào, nàng làm huyễn

thuật lặng lẽ ẩn vào dịch quán, lại phát hiện, Sở Dật Đình vốn không ở bên
trong.

Tô Hồng Tụ lại dùng thuật đọc tâm đọc hết tất cả tâm trí của thị vệ dịch

quán một lần, phát hiện không ai trong bọn họ biết Sở Dật Đình đi đâu.

Tô Hồng Tụ mãi không tìm được Sở Dật Đình.

Tối hôm nay đúng là đêm thất tịch, trên đường thật sự náo nhiệt, khắp

nơi đều là người đến người đi, qua lại không dứt.

Lòng ham chơi của Tô Hồng Tụ nổi lên, định đi dạo lung tung khắp nơi

theo dòng người, lúc thì đi theo đám người giành đoán đố đèn trước quán
nhỏ bán đèn lồng hoa sen, lúc lại chen đến trước thuyền hoa xem náo nhiệt
theo điệu sênh ca dằng dặc cách đó không xa.

Tô Hồng Tụ chưa bao giờ thấy cảnh tượng đẹp đẽ như vậy, trên mặt hồ

sóng gợn lăn tăn, mấy chục thuyền hoa có lầu điêu lan ngọc thế * sóng đôi,
nhiều tiếng nhạc trên thuyền, mơ hồ có thể nhìn thấy được cả nam nam nữ
nữ trên đó. Có một công tử trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn, xem ra hết sức trẻ
tuổi, mỗi tay ôm một mỹ nhân, trên đùi còn có một mỹ nhân khác đang
ngồi, mỹ nhân lớn nhỏ cười dịu dàng, mềm mại vô hạn đang bón nho mới
hái cho hắn.

(*) điêu lan ngọc thế: Dùng để diễn tả một công trình kiến trúc giàu

sang tráng lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.