MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 221

Mỗi mỹ nhân đều má phấn đỏ bừng, lóng lánh, giống như ngượng

ngùng nhìn mặt công tử thiếu niên.

“Dáng dấp Bạch công tử thật anh tuấn, nếu như chàng có thể chuộc ta

về thì tốt rồi.”

“Bạch công tử thật dịu dàng, chỉ cần chàng có thể chuộc ta, ta tình

nguyện làm nô tỳ vì chàng.”

Hình như nữ tử chung quanh cũng rất ái mộ Bạch công tử phong lưu

phóng khoáng, Tô Hồng Tụ nghe lén tiếng lòng của các nàng, trong mười ý
nghĩ thì có chín cái như vậy.

Với cách nghĩ của đám nữ tử, Tô Hồng Tụ cười nhạt, chẳng thèm ngó

tới.

Thôi đi, cái này mà gọi là anh tuấn? Bạch công tử này, đôi mắt một bự

một nhỏ, cái mũi hơi lệch, lúc nhìn từ xa mới thoáng nhìn được một chút
mà thôi, so với Sở Dật Đình, quả thật một cái trên trời một cái dưới đất,
một là mây trắng cao cao tại thượng, một là bùn nhão dơ bẩn không chịu
nổi.

Chính bản thân Tô Hồng Tụ cũng không biết tại sao mình lại hết sức

chán ghét nam tử phong lưu háo sắc, có lẽ bởi vì bị chủ nhân thân thể này
ảnh hưởng, mẫu thân chủ nhân thân thể này bị phụ thân Thừa tướng phong
lưu háo sắc chọc giận mà chết.

Tô Hồng Tụ không hề có hứng thú với đám nữ nhân chân thành sùng

bái Bạch công tử, ngược lại hết sức tò mò với thuyền hoa có lầu xếp song
song trên mặt hồ, xem ra những thuyền hoa này cách rất gần bến tàu, gần
đến mức dường như đưa tay ra là có thể sờ tới.

Tô Hồng Tụ nhón chân lên, thử kiểm tra hoa văn trên thuyền hoa có lầu,

đúng lúc này, một đám người chen lấn, không biết một nhóm người từ nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.