MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 223

Tô Hồng Tụ mỉm cười, vừa định ngửa đầu nói cám ơn Sở Dật Đình,

thuận tiện nói cho hắn biết, bởi vì hắn cứu nàng lần này, nàng quyết định
xóa bỏ ầm ĩ với hắn lần trước.

Sở Dật Đình cũng kinh ngạc, tim đập mạnh và loạn nhịp nhìn khuôn

mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Tô Hồng Tụ, khóe miệng dần dần lộ ra nụ cười
gượng kinh ngạc.

Tô Hồng Tụ dựa vào trong ngực hắn, vừa lúc có thể nghe được tiếng

lòng của hắn.

Thì ra nàng đã dịch dung, Sở Dật Đình vốn không nhận ra nàng.

Nhưng mặc dù hắn không nhận ra nàng, nhưng vừa rồi ở bên hồ liếc

nhìn, chỉ vì Sở Dật Đình thấy được bóng lưng quen thuộc, mắt thấy bóng
dáng nhỏ bé nhu nhược này sẽ bị mọi người chen vào trong hồ, không tự
chủ vươn tay, kéo nàng lại.

Tô Hồng Tụ không khỏi ấm áp trong lòng, lần này nàng tới tìm Sở Dật

Đình, vốn chính là muốn lấy lòng hắn, xem mị thuật có thể có tác dụng với
hắn không, nên thay đổi lạnh lẽo và xa cách mấy ngày trước đó, cẩn thận
từng ly từng tí ngẩng đầu lên, hốc mắt ửng đỏ, đáng thương nói: “Làm thế
nào bây giờ? Chân của ta bị trẹo, không thể bước đi, như thế nào cho tốt?”

Không thể không nói, mị thuật của Hồ tộc quả thật vô cùng cường hãn,

già trẻ ăn sạch, Tô Hồng Tụ rõ ràng đã dịch dung, hiện giờ chỉ ở mức trung
bình, nhưng theo hốc mắt đỏ ửng, nước mắt lăn lăn hai vòng trong cặp mắt
quyến rũ, dáng vẻ uất ức, muốn khóc lại thôi, nam nhân chung quanh lập
tức đỏ mặt một nhóm lớn.

Có mấy nhịp tim như đánh, tướng mạo coi như đẹp trai, thậm chí đã xắn

áo lên, kích đọng muốn đến nâng Tô Hồng Tụ dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.