MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 236

cặp mắt to quyến rũ như nước nháy mắt cũng không nháy mắt, nhìn chằm
chằm vào gà rừng thỏ hoang trong tay Sở Dật Đình.

Sở Dật Đình mới vừa nướng xong một con, rút gà rừng từ trên gậy gỗ

ra, hai mắt Tô Hồng Tụ sáng lên, thò tay ra định đoạt lấy từ trong tay hắn.

Chỉ nghe “Bốp” một tiếng, gậy gỗ không chút lưu tình đánh vào mu bàn

tay nàng.

Tô Hồng Tụ hít khí, mắt to chớp chớp, vừa định giả khóc, lại lơ đãng

liếc nhìn mu bàn tay trắng nõn mềm mại của mình.

Hả, lần này mu bàn tay của nàng không đỏ.

“Thật nhỏ mọn, thật sự không thích, nhiều thứ như vậy, một mình ngươi

lại ăn không hết...”

Đang nói nhỏ, không ngừng oán trách, đã thấy Sở Dật Đình không biết

đào đâu ra một tấm lá chuối, rửa lá chuối vào trong suối, cầm lá cây bọc gà
nướng nhét vào trong tay nàng.

“Còn nóng, để lát nữa ăn.”

Không sai, Sở Dật Đình vừa nhét gà nướng vào trong tay Tô Hồng Tụ,

Tô Hồng Tụ đã bị bỏng đến “A” một tiếng ném gà nướng xuống đất.

May mà còn cách một lớp lá chuối, bằng không, hai bàn tay bé nhỏ

mềm mại trắng nõn kia lại bị nóng đỏ rồi.

Tô Hồng Tụ giờ mới hiểu được, thì ra không phải Sở Dật Đình không

chịu tặng gà nướng cho nàng, mà sợ gà nướng làm bỏng tay nàng. Tô Hồng
Tụ ngẩng đầu nhìn Sở Dật Đình, nhìn thấy Sở Dật Đình nhếch môi, ra vẻ
muốn cười lại không.

“Quỷ chết đói đầu thai, luôn ăn không đủ no.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.