MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 253

Đi tới đi lui, bất tri bất giác, đã vào thành, một buổi sáng không ăn gì,

Tô Hồng Tụ đói bụng lắm, nhìn thấy một cửa tiệm bán bánh bao, lập tức
vội vã chạy đến.

“Dật Đình ca ca, ngươi đói chưa, có muốn ăn bánh bao không?”

Tô Hồng Tụ cười híp mắt hỏi Sở Dật Đình, Sở Dật Đình cũng không trả

lời, lại dừng bước, đứng ở góc đường cách không xa Tô Hồng Tụ.

Hừ, giả bộ lạnh lùng cái gì, rõ ràng chính là muốn ăn!

Tô Hồng Tụ chép miệng, hỏi chủ tiệm muốn mua mười cái bánh bao,

móc túi tiền ra muốn đưa bạc, nhưng mà, khi cầm túi tiền trên tay, dùng sức
sờ, Tô Hồng Tụ lại ngẩn ngơ, trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tràn đầy rầu rĩ
và kinh ngạc.

Không có tiền.

Hôm qua lúc nàng đi ra, mặc dù mang không ít bạc, nhưng sớm đã bị

nàng mua đồ lung tung tiêu hết lúc đi dạo phố đêm qua rồi, hiện giờ trên
dưới người, không tìm ra được một đồng tiền.

Đang không biết làm sao, đang không biết làm như thế nào, ngước mắt

nhìn bánh bao nóng hôi hổi nuốt nước miếng, một bàn tay màu lúa mạch
xương cốt rõ ràng đột nhiên thò tới từ phía sau.

Là Sở Dật Đình.

“Cầm lấy đi, tiền bánh bao.”

Sở Dật Đình lạnh lùng như băng nói, đưa tiền cho chủ tiệm bánh bao,

cũng không quay đầu lại, xoay người rời đi.

Tô Hồng Tụ sửng sốt, thế mới biết, vừa rồi Sở Dật Đình đứng ở góc

đường, cũng không phải vì đợi nàng, mà vì sớm phát hiện nàng đã tiêu hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.