MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 309

Sở Dật Đình chảy nhiều máu như vậy, nhiệt độ thân thể hắn thấp như

vậy, không nổi lửa sưởi ấm cho hắn, hắn nhất định không chống đỡ được
đến ngày mai.

Nghĩ như vậy, mặc dù mệt đến hai mắt hoa hoa, hai tay, hai chân đều

đang không ngừng co quắp, Tô Hồng Tụ vẫn chống đỡ hai chân, tìm được
cái rìu trong nhà gỗ, miễn cưỡng đi vào rừng cây chặt một đống củi.

Lúc trở lại, trên dưới toàn thân Tô Hồng Tụ mệt mỏi không có chút sức

lực.

Áo tơ tuyết trắng phóng khoáng vốn mặc trên người nàng, hiện giờ đã

biến thành một đống vải rách, dùng áo rách không đủ che thân để hình
dung là thích hợp nhất.

Tóc cũng rối tung rối mù không thành hình dáng, phía trên mặt dính đầy

cành và lá khô, chứ đừng nói tới, trên dưới dfienddn lieqiudoon toàn thân
Tô Hồng Tụ gần như bị bụi gai trong rừng tàn phá, vết máu loang lổ, rất thê
thảm.

Nhưng phảng phất giống như nàng không hề có cảm giác, vẫn kéo theo

hai chân đầy vết thương chồng chất, đi tới đi lui khắp nơi đun nước nóng
cho Sở Dật Đình, cầm khăn lau mồ hôi trên trán cho hắn.

Còn nấu một nồi canh gà từ con gà rừng mình vừa bắt được từ trong

rừng, vừa nuốt nước miếng, lưu luyến không rời mà nhìn canh gà, vừa đỡ
Sở Dật Đình dậy, vừa thổi, vừa đút canh gà vào trong miệng hắn.

Tô Hồng Tụ lúc này, nàng thật sự đã hóa thành người có dáng vẻ xấu

nhất rồi.

Chính bản thân nàng không biết, dịch dung trên mặt nàng ngâm vào

trong nước, trôi hơn phân nửa, hiện giờ biến thành một mảng lớn đen sì, rối
tung rối mù dính trên mặt, vốn không nhìn rõ là người hay quỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.