MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 340

Hai nữ nhân quay chung quanh Sở Dật Đình đều hết sức hoạt bát, thỉnh

thoảng lộ ra tiếng cười khoan khoái, giống như không biết nói những
chuyện gì ở bên cạnh Sở Dật Đình.

Nhưng mà hoạt bát thì hoạt bát, dù sao các nàng đều là tiểu thư khuê

các, vẫn luôn luôn phải tuân thủ nghiêm ngặt lễ nghi, cũng không dám làm
ra chuyện quá giới hạn.

Tô Hồng Tụ cũng không giống các nàng, mới đến Đại Lương, tật xấu tò

mò của nàng lại tái phát, nhìn cái gì cũng mới lạ, thấy cái gì cũng chơi hay.

Chỉ thấy nàng lúc thì thò đầu nhỏ ra khỏi cửa sổ, chỉ vào gánh hàng

rong làm bánh quẩy bên đường hỏi Dong Dong: “Đây là cái gì? Hắn đang
làm cái gì?”

Lúc lại phát ra tiếng thét khoa trương “Wow wow” về phía người đi

đường cưỡi lạc đà trên đường.

Tô Hồng Tụ chưa từng tới sa mạc, đời này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy

sinh vật lạc đà kỳ quái cao lại to, trên lưng lồi lõm như vậy.

Nghe được tiếng thét của Tô Hồng Tụ, Sở Dật Đình giống như thần trí

cuối cùng quay lại, hòi Tống Liễn bên cạnh: “Sao Tống huynh lại nghĩ tới
đi đến chỗ này? Trừ đến thăm tại hạ, có phải có chuyện quan trọng gì khác
không?”

Tống Liễn hé miệng cười cười, liếc mắt nhìn về phía Dong Dong: “Ta

cố ý tới tìm ngài, mấy tháng trước phu nhân ta mới nói cho ta biết chuyện
này. Trong số nữ tử Thánh thượng lựa chọn vì ngài có muội muội của Dong
Dong, Oanh Oanh. Đến lúc đó, ngài không nể mặt tăng cũng phải nhìn mặt
Phật, nể mặt ta, cho dù ngài không muốn Oanh Oanh làm chính phi của
ngài, tốt xấu gì cũng lưu muội muội ấy làm trắc phi bên cạnh ngài. Nhưng
mà, Lục Vương gia, thì ra thân thể ngài không có vấn đề... Ngài đừng nóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.