MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 378

Nhưng mà mỗi lần, khi Tô Hồng Tụ nhích đến gần bờ, thấy khuôn mặt

xinh đẹp nhỏ nhắn cười khanh khách xuất hiện trước mặt hắn, ngực hắn
giống như bị thứ gì đó nhét đầy, thế nào cũng không kiềm chế được bản
thân, không tự chủ được khẽ nhếch khóe môi, ở trên mặt hiện ra nụ cười
hết sức cứng ngắc.

Tô Hồng Tụ nào biết Tôn Kha đứng trên bờ nhìn nàng, trong lòng thay

đổi liên tục, suy nghĩ nặng nề?

Nàng chỉ biết người này lúc thì nhìn nàng cười, lúc lại làm bộ nghiêm

mặt với nàng, lúc thì ánh mắt mê mẩn mông lung, giống như mê muội, lúc
lại trở nên lạnh như băng, trên dưới toàn thân đều tỏa ra khí lạnh của băng
dày ba thước, quả thật đầu óc giống như có bệnh, tinh thần không bình
thường.

Ánh mắt Tôn Kha nhìn nàng thật sự quá quỷ dị, quá dọa người rồi.

Đầy trong đầu Tô Hồng Tụ đều là làm như thế nào để nhanh chóng

thoát khỏi Tôn Kha, làm thế nào để hung hăng dạy dỗ hắn một trận, để cho
hắn không chịu nổi.

Đợi sau khi rửa xong thức ăn ở trong sông, nàng thừa dịp Tôn Kha

không chú ý, dùng phép thuật sơ cấp biến ra một cái nồi sắt xinh xắn, đặt
trên đống lửa, vừa nghêu ngao, vừa hầm canh thịt nấm.

“Này, ta hầm nhiều canh lắm, một người ăn không hết, ngươi có muốn

lại đây uống mấy ngụm không?”

Qua khoảng chừng nửa canh giờ, canh thịt cuối cùng cũng chín rồi, bọt

nước bốc lên lục bục lục bục trong nồi, bốn phía khắp nơi đều tràn đầy mùi
thịt nồng đậm.

Nếu đổi lại lúc bình thường, Tô Hồng Tụ đã sớm thèm ăn đến chảy

nước miếng, giành lấy đi múc canh đầu tiên rồi, nhưng lúc này, đầy trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.