MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 381

hung ác nham hiểm quay đầu đi.

Tô Hồng Tụ cho rằng mình làm rất bí ẩn, nhưng không ngờ lúc trước

khi nàng bỏ thêm nấm độc vào nấm và thịt gà, sớm đã bị Tôn Kha thấy
được.

Mặc dù Tôn Kha còn trẻ tuổi, năm nay mới mười bảy tuổi rưỡi, nhưng

lúc mười hai mười ba tuổi hắn đã theo Tôn Kiệt làm buôn bán bốn phía,
mánh khóe lừa bịp người nào mà chưa từng thấy, mánh khóe nào mà không
biết?

Tay Tô Hồng Tụ vừa động, hắn đã thấy trong canh thịt của nàng lặng lẽ

bỏ thêm vài cây nấm độc màu sắc không giống.

Bởi vậy cho dù Tô Hồng Tụ gọi hắn như thế nào, dùng quyến rũ như thế

nào, ánh mắt lại mong đợi nhìn hắn ra sao, từ đầu tới cuối hắn vẫn chưa
từng để ý đến nàng.

Đến cuối cùng, tất cả một nồi canh gà lớn đều vào bụng một mình Tô

Hồng Tụ.

Sắc trời đã tối, Tô Hồng Tụ ngẩng đầu nhìn trời, hình như có dấu hiệu

một cơn mưa, nên không để ý tới tức giận với Tôn Kha, một mình chạy vào
rừng cây hái được hai mảnh lá chuối cực lớn, bản thân mình một lá, cũng
ném cho Tôn Kha một lá: “Đi mau, trời sắp mưa, nhanh chóng về nhà đi.”

Dứt lời bản thân giơ lá chuối lên tung tăng nhảy nhót mà đi, lưu lại một

mình Tôn Kha ở phía sau, hơi kinh ngạc, lại hơi thẫn thờ nhìn lá chuối Tô
Hồng Tụ đưa cho hắn, dường như không dự định trước được Tô Hồng Tụ
cũng sẽ hái cho hắn một lá.

Lúc Tô Hồng Tụ trở về phủ, đêm đã đen thui, cửa Vương phủ treo đầy

đèn lồng, bóng người lắc lư, nhìn có vẻ giống như rất náo nhiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.