MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 406

Chẳng lẽ hắn có thuật đọc tâm?

Lúc này, tất cả mọi người chung quanh đều để ý đến Sở Dật Đình khác

thường, sắc mặt của hắn thật sự quá không bình thường rồi.

Lý Băng liếc nhìn Sở Dật Đình, hơi do dự nói: “Cái này... Nếu Tô cô

nương muốn biết, có thể tới tìm ta, ở đây sợ rằng không tiện nói...”

Lời Lý Băng còn chưa nói hết, đã bị giọng nói lạnh lùng của Sở Dật

Đình cắt đứt: “Đủ rồi! Lý bá bá, nàng không phải là người mà bá bá nghĩ,
hai người chỉ có đôi mắt hơi giống, chẳng lẽ bá bá nhìn không ra? Nàng trẻ
trung hơn người kia rất nhiều!”

Lý Băng hiển nhiên không tiếp nhận cách nói của Sở Dật Đình, nhíu

nhíu mày, hạ thấp giọng nói: “Ngươi không hiểu, Dật Đình, ba năm trước
đây ta đã từng gặp Tô cô nương ở Đại Chu, mặc dù ngươi dùng thuốc che
phủ dung mạo của nàng, nhưng mà ta vẫn nhìn ra được, nàng và người
ngày trước quả thật là hai người, nhất là đôi mắt của nàng. Dật Đình, khi đó
ngươi còn nhỏ, cho nên không nhớ rõ, ánh mắt của mẫu phi ngươi vốn
không như vậy, ước chừng khi người mười hai tuổi, ánh mắt đột nhiên biến
thành như thế. Không riêng gì mắt, tính cách của người cũng thay đổi theo,
người vốn buồn bực không thích nói chuyện, sau lại đột nhiên trở nên sáng
sủa hoạt bát, quả thật là một người khác...”

“Câm mồm! Quản gia, tiễn khách!”

Sở Dật Đình tức giận cắt ngang lời Lý Băng, hai mắt hắn đỏ tươi, hai

quả đấm nắm chặt, gân xanh trên trán mơ hồ hiện ra, nhìn vậy, cực kỳ
giống một đầu thú bị thương.

Lý Băng lại trì trệ, cũng nhìn ra phản ứng của Sở Dật Đình rất không

tầm thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.