MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 48

Mày kiếm của hắn chạm vào tóc mai, cặp mắt màu lưu ly lành lạnh,

nhìn về phía người khác thì giống như bắn vèo vèo về phía đối phương
ngàn vạn mũi tên nhọn.

Cũng không phải xuyên qua thân thể người khác, mà trực tiếp xuyên

qua tim đối phương.

Cõi đời này trời sinh có một kiểu người, hào hoa phong nhã, khuynh

quốc khuynh thành.

Bọn họ sinh ra nhất định không giống người khác, phong thái tướng

mạo khác xa người khác, ngoảnh đầu lại trong mấy chục ngàn đời, không
chắc có thể thấy tuyệt đại giai nhân như vậy.

Tô Phúc cảm giác mình bị trúng tên rồi, lồng ngực bằng xương bằng thịt

bị xé rách một miệng máu, máu tươi đầm đìa, quặn đau không dứt, giống
như liều mạng kêu gào dữ tợn, muốn dùng thứ gì đó tới chặn vết rách này.

Lấy được hắn! Phải có hắn! Xâm phạm hắn!

Chỉ có thể lấy được nam nhân này, ngực của hắn mới không còn đau!

Chỉ có hung hăng xâm phạm nam nhân này, nhìn hắn lăn lộn gào thét

dưới người mình, nhìn khóe mắt đuôi mày của nam nhân lạnh lẽo và tuyệt
mỹ này lẳng lơ sau khi động tình với mình, cuộc đời của mình mới hoàn
mỹ!

Giống như tất cả những người đã từng chứng kiến dung nhan của Sở

Dật Đình, Tô Phúc cũng bị ma chướng rồi, hắn thậm chí quên mất sợ, run
run rẩy rẩy, mặt đỏ bừng nhảy về phía Sở Dật Đình.

Chỉ nghe “Xoẹt” một tiếng, Sở Dật Đình rút kiếm ra. Mũi kiếm màu bạc

mở ra một mũi nhọn sắc bén màu máu trong không khí, nhìn lại Tô Phúc,
hắn đã đầu đầy mồ hôi, sợ hãi và sợ hãi trợn to hai mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.