MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 52

Trong chốc lát đã định rút kiếm bổ về phía Tô Hồng Tụ gần hắn trong

gang tấc.

Lại bị một câu nói nhẹ nhàng của Tô Hồng Tụ thức tỉnh: “Tránh ra một

chút, ngươi cản đường ta rồi.”

“Nghĩ gì thế? Đừng đứng giữa đường.”

Sở Dật Đình kinh ngạc, trong khoảng thời gian ngắn đứng sững sờ tại

chỗ, ngơ ngác kinh ngạc trừng mắt nhìn Tô Hồng Tụ.

Tô Hồng Tụ lạnh nhạt, bình tĩnh, xinh đẹp đến không tìm ra được một

tỳ vết nào đập vào tầm mắt Sở Dật Đình.

Trừ mắt, mặt Tô Hồng Tụ không một chỗ nào giống Thục phi.

Sở Dật Đình cười khổ một tiếng, âm thầm tự giễu, rốt cuộc hắn đang

nghĩ gì đây? Nàng không phải, mặc dù nàng và Thục phi có đôi mắt giống
nhau như đúc, nhưng nàng không phải Thục phi đã từng vứt bỏ hắn, rời
khỏi hắn, phản bội hắn và phụ hoàng hắn.

Bởi vì nhớ tới mẫu phi mình đã không gặp mười lăm năm, tâm tư Sở

Dật Đình phiền não, bất tri bất giác siết chặt hai quả đấm, gân xanh trên mu
bàn tay nổi lên, ngay cả Tô Hồng Tụ đi qua hắn lúc nào, cũng không hề
phát hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.