MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 542

Lúc hắn ôm Sở Thịnh, vĩnh viễn ôm cách một lớp vài tơ lụa mềm mại.

Hơn nữa, hiện giờ quả thật hắn rất biết cách dỗ dành hài tử vui vẻ, cho

dù Sở Vũ khóc rống như thế nào, chỉ cần vừa thấy Sở Vũ, hắn nhất định sẽ
hé môi, cười khanh khách không ngừng.

Thường xuyên qua lại, tỳ nữ Ngự Hà viên đều coi Sở Vũ thành khách

quen, vừa thấy hắn, chỉ biết vội vàng chủ động mở cửa cung ra.

“Mẫu hậu yên tâm, nhi thần sẽ không làm hắn ngã.”

Sở Vũ vuốt đầu, cực kỳ lúng túng ngồi xuống bên cạnh Tô Hồng Tụ.

Lý phi cũng không để ý đến Sở Vũ, kéo tay Tô Hồng Tụ, dịu dàng nói:

“Tụ nhi, gần đây có phải điều dưỡng thân thể khá hơn một chút không?
Muốn ăn cái gì? Ta kêu Ngự thiện phòng làm cho ngươi.”

Không biết vì sao, kể từ ngày Tô Hồng Tụ tìm kiếm Sở Dật Đình, hình

như đều dùng hết linh lực rồi, cho tới bây giờ vẫn chưa khôi phục, vì vậy
Lý phi vẫn luôn không cảm thấy nàng giống Thục phi như những người
khác.

Tô Hồng Tụ nhìn vẻ mặt thân thiết của Lý phi, thầm nghĩ, hình như Lý

phi này cũng không đáng sợ như lời Xuân Hoa nói. Tối thiểu nàng ta rất
thân thiết với nàng.

Tô Hồng Tụ nào biết, bởi vì Sở Hiên mãi không nạp phi, trong lòng Lý

phi gấp muốn chết, cho dù là ai, chỉ cần là nữ nhân, chỉ cần Sở Hiên
nguyện ý tiếp nhận, nàng đã sớm thắp hương bái Phật, a di đà Phật.

Thấy Lý phi ân cần với mình như vậy, trong lòng Tô Hồng Tụ không

được tự nhiên, mặc dù nàng mất pháp lực, nhưng vẫn còn thuật đọc tâm, Lý
phi này, đầy trong đầu đều là nuôi thân thể nàng cho béo tốt, rồi sinh một
nhi tử mập mập trắng trẻo cho Sở Hiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.