MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 559

Chỉ chốc lát sau, nghe thấy trong Ngự thiện phòng vang lên tiếng uỳnh

uỳnh rầm rầm, giống như có người nào đó đốt pháo bên trong.

Chỉ thấy Tô Hồng Tụ một tay cầm muỗng, một tay ôm đầu, hoảng hốt

vừa gọi vừa kêu: “Cứu mạng! Cứu mạng, ... Cháy rồi!”

Thì ra nàng cho quá nhiều dầu, lật vài cái trong nồi, không cẩn thận bắt

lửa, tất cả dầu trong nồi bị cháy.

Không ai nhìn thấy Sở Hiên vào Ngự thư phòng như thế nào, mọi người

chỉ thấy hắn nhanh chóng cầm vung dập tắt lửa, tiếng dầu nổ bôm bốp bôm
bốp qua đi, cả Ngự thiện phòng im lim tĩnh mịch.

“Ngươi rốt cuộc đang làm cái gì! Ai cho ngươi chạy tới đây!”

Sở Hiên nổi giận, xanh mặt quát lớn một trận.

Tô Hồng Tụ cúi đầu nhỏ, cầm muỗng, cẩn thận từng ly từng tý đến gần

nồi, đưa tay nhấc nắp nồi ra, lập tức, một làn die~nda4nle^qu21ydo^n khói
xanh bay lên không, cả Ngự thiện phòng tràn ngập mùi khét nồng nặc.

Lại nhìn con cá kia, đen thùi lùi một đống dính vào đáy nồi, đã không

chia ra rốt cuộc là cá hay là đáy nồi rồi.

“Hức! Cá của ta!” Tô Hồng Tụ chu miệng nhỏ nhắn, đáng thương.

Sắc mặt Sở Hiên vẫn tái mét như cũ, giọng đã dịu đi, “Muốn ăn cá, gọi

người dưới làm giúp ngươi!”

“Nhưng bọn họ làm quá mặn.”

“Vậy ngươi kêu bọn họ lần sau bỏ ít muối!”

“Nhưng mà nhưng mà, mỗi lần bọn họ làm mùi vị đều không đúng!” Tô

Hồng Tụ mân mê ngón tay, thật đáng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.