MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 558

Một đống lớn như vậy, hùng vĩ đồ sộ như vậy, là thứ gì?!

Sao con cá này còn lớn hơn hai lần nàng?

Giết nàng đi!

Nàng chỉ biết làm gà vịt dê bò, thật sự không biết làm cá!

Nhưng nhưng mà, canh cá thật sự rất ngon!

Tô Hồng Tụ chép miệng, nàng nhớ giữa trưa uống đồ ngon tuyệt đỉnh.

Muốn học, cho dù như thế nào cũng muốn bắt chước! Nàng không

muốn tương lai nàng rời Hoàng cung Đại Lương, rốt cuộc không được ăn
món ngon nhân gian như thế.

Tô Hồng Tụ nhắm mắt lại, khuôn mặt say mê, giống như có lẽ đã ngửi

thấy mùi thơm của canh cá.

Bàn tay nhỏ bé trắng mềm dừng lại chốc lát trên cá ngừ, sau lại sờ lên

mực lớn, cuối cùng còn phải quan tâm đến cá mập trắng ở giữa nhất, cuối
cùng vẫn không nề hà đưa mắt về phía cá bột trước mặt chưa từng thấy.

Nói là cá bột, nhưng cũng lớn hơn cá sông, dài chừng nửa cánh tay Tô

Hồng Tụ.

Tô Hồng Tụ ngồi xổm xuống dùng quạt ra sức thổi lửa, cũng không chú

ý đến, Sở Hiên vừa lúc dẫn một đám quan viên đi qua phía sau nàng.

Cửa sổ mở ra, dáng vẻ lùn lùn nhỏ nhỏ của Tô Hồng Tụ, quanh quẩn đi

lại vừa vặn rơi vào trong tròng mắt đen nhánh thâm thúy của Sở Hiên.

Sở Hiên dừng lại, đứng ngoài cửa sổ, vẫn không nhúc nhích nhìn Tô

Hồng Tụ chằm chằm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.