MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 556

Trăng lạnh như nước, trên mặt đất kéo ra một bóng đen thật dài.

Bóng dáng của Sở Hiên nhìn có vẻ âm trầm khủng bố, quả thật như

Diêm la âm phủ bò ra từ địa ngục.

Tô Hồng Tụ run lập cập, thấy Sở Hiên vẫn luôn đứng bên ngoài không

đi, cẩn thận hỏi hắn, “Ngươi có muốn vào trong ngồi một chút không, vào
đi uống chút trà, ấm áp thân thể? Đúng rồi, ngươi chưa từng gặp tiểu Thịnh
nhi nhỉ? Ta cho ngươi biết, ha ha, đôi mắt lỗ mũi của tiểu Thịnh nhi, dáng
dấp như ngươi, nhưng thật ra huynh đệ các ngươi đều rất giống nhau, hiện
giờ ta nói cho ngươi biết, ngươi rất giống Sở Dật Đình! Ta có rất nhiều lần
nhận sai hai người...”

Tô Hồng Tụ vuốt ngực, biện pháp duy nhất để vượt qua khó khăn chính

là dũng cảm đối mặt với khó khăn.

Quên Sở Dật Đình, cách hiệu quả nhất, không phải cứ trốn tránh, mà là

dũng cảm đối diện với nhớ nhung nồng đậm này trong lòng mình.

Nhắm mắt lại, khẽ thở phào nhẹ nhõm. Rất tốt, bây giờ nàng nhắc tới ba

chữ Sở Dật Đình, đã không còn đau lòng như vậy.

Nhưng không ngờ vừa mở mắt, lại nhìn thấy mắt đỏ ửng của Sở Hiên,

mặt đầy vẻ tàn bạo.

“Câm miệng.”

“Không cho phép ngươi nhắc tới ba chữ Sở Dật Đình trước mặt ta, nếu

không ta sẽ để cho ngươi hối hận vì sống trên cõi đời này!”

Tô Hồng Tụ hoảng hốt trong lòng, nhìn sắc mặt của Sở Hiên, trong lòng

mơ hồ cảm thấy hình như hắn và Sở Dật Đình có một mối hận cũ sâu đậm.

Tô Hồng Tụ ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không nói thêm gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.