MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 693

Tô Hồng Tụ tay chân nhanh nhẹn cắt dây leo thành từng đoạn dài ngắn,

lúc này, lần đầu tiên trong lòng nàng cảm kích Sở Hiên, may mà vừa rồi
hắn nhét thanh dao găm vào trong ngực nàng.

Tô Hồng Tụ dùng dây leo quấn vòng quanh Tôn Kiệt, cột hắn trên lưng,

cúi người xuống, sử dụng toàn bộ thể lực và yêu lực còn lưu lại trong thân
thể, cúi đầu, nhắm mắt lại, bất chấp tất cả xông ra ngoài cửa hang.

Hồng hộc, tiếng hít thở của hai con yêu thú phía sau càng ngày càng

gần, Tô Hồng Tụ hét lên một tiếng “A -” thân thể “Vèo” một tiếng, rốt cuộc
trong khoảnh khắc khi móng vuốt của hai con yêu thú gần như vồ lấy nàng,
cõng Tôn Kiệt thoát ra khỏi hang.

Ra khỏi hang núi, đám người Sở Hiên lập tức đón, Tô Hồng Tụ vốn

không để ý mà quản bọn hắn cái khỉ gió gì, đầy trong đầu đều là Tôn Kiệt
chết rồi, hắn bởi vì nàng mà chết.

Đang đau lòng muốn khóc, đau lòng không thôi, lại bất ngờ nghe thấy

Tôn Kiệt trên lưng mình ho khan một trận: “Khụ... Khụ khụ...”

Kèm theo trận ho khan này, hình như cả thân thể hắn cũng hơi rung

động.

Tôn Kiệt không chết?

Tô Hồng Tụ nhất thời cực kỳ vui mừng, ném cái rương “Bộp” một tiếng

về phía chân Sở Hiên, cúi người xuống, đỡ Tôn Kiệt định tiếp khí cho hắn.

Đôi môi vừa chuẩn bị dán lên, Tôn Kha im hơi lặng tiếng bên cạnh, đột

nhiên đưa tay kéo Tôn Kiệt tới.

Tôn Kha cúi người xuống, tiếp cho Tôn Kiệt mấy hơi thở, nhưng Tôn

Kiệt không hề phản ứng, gương mặt tuấn tú càng ngày càng trắng bệch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.