MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 699

Tô Hồng Tụ liếc nhìn vết máu trên người Sở Hiên, lại nhìn sắc mặt kỳ

cục của hắn, sợ mình nhắc tới Sở Dật Đình, Sở Hiên sẽ tức giận. Nên cẩn
thận, cố làm ra vẻ trấn tĩnh nói: “Sao ta biết hắn là ai được? Không phải ta
đây đang hỏi ngươi sao?”

Sở Hiên cúi đầu, tay giữ eo Tô Hồng Tụ, để cho nàng dán sát hắn thêm,

trầm giọng nói: “Ngươi tốt nhất mong đợi hắn vĩnh viễn đừng đến! Nếu
thật sự có một ngày...” Sở Hiên dừng lại, sau đó nặng nề nói: “Nếu quả thật
có một ngày kia, không phải hắn chết, chính là ngươi và ta cùng đi hoàng
tuyền!”

Tô Hồng Tụ bị lời Sở Hiên rung động đứng chết trân tại chỗ, đợi đến

khi nàng tỉnh táo lại, Sở Hiên đã ngồi xuống bên cạnh nàng, trong ngực ôm
cái rương sắt, lục lọi trong rương.

Tô Hồng Tụ trợn mắt nhìn hắn thật lâu, nhưng hiển nhiên, hắn không

chuẩn bị tiếp tục nói về đề tài này nữa.

Tô Hồng Tụ không cách nào, chỉ đành phải mang theo ghế, ngồi xuống

bên cạnh Sở Hiên, cũng theo hắn ngó dáo dác nhìn vào trong rương.

Bản đồ bảo tàng và binh thư gì đó, Tô Hồng Tụ nhìn không hiểu, cũng

không cảm thấy hứng thú, nhưng bên trong có một tập tranh vàng vàng,
Thao Thiết trên bìa tập tranh quả thật giống Thao Thiết xăm trên ngực Tô
Hồng Tụ như đúc.

Tô Hồng Tụ tò mò trong lòng, đoạt lấy tập tranh kia rồi giấu nó vào

trong ngực.

Trừ tập tranh, bên trong rương còn có một bình ngọc nhỏ màu trắng,

còn có vài thứ linh tinh.

Tô Hồng Tụ nhìn chằm chằm bình ngọc nhỏ màu trắng, cũng không biết

vì sao, trong ngực không khỏi thình thịch thình thịch đập loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.