MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 70

Trời mới biết Tô Hồng Tụ muốn cái gì, nếu nàng ta muốn Vệ Thập Nhị

quay về, vậy làm thế nào?

Không được, nàng tuyệt đối không thể để cho nàng ta được như ý.

Tô Hồng Mai ngẫm nghĩ, đôi tay trắng nhỏ bé khoác lên cánh tay Vệ

Thập Nhị, đồng thời trừng lớn hai mắt, giống như phòng bị điều gì đó,
hung tợn tập trung vào Tô Hồng Tụ.

Tô Hồng Tụ buồn cười trong lòng, tại sao người thích nhặt rẻ rách

người khác dùng còn dư lại lại cho rằng người khác cũng thích như mình?
Chẳng lẽ đồ dính mùi vị người khác đặc biệt thơm? Lại còn rách nát dùng
đặc biệt thuận tay?

Nhưng trên mặt nàng không hiện ra vẻ khác thường nào, Tô Hồng Tụ

hắng giọng, dùng giọng nói lạnh lẽo không chút do dự mở miệng: “Rất đơn
giản, ban đầu ta cắt cho ngươi bao nhiêu thịt, giờ ngươi cắt trả cho ta bấy
nhiêu, ta còn muốn tòa trạch viện ở ngoại ô kinh thành của ngươi, tranh chữ
cổ, đồ bày biện bên trong, ngay cả một mảnh đất gạch cũng không thể
thiếu!”

Lời Tô Hồng Tụ vừa nói ra, mặt Tô Hồng Mai lập tức mất hết huyết sắc,

nàng trừng lớn cặp mắt nhìn Tô Hồng Tụ, nghẹn ngào gào lên: “Ngươi nói
cái gì? Vệ ca ca, chàng đừng nghe lời nàng ta! Chúng ta tuyệt đối không
thể tặng trạch viện ở ngoại ô kinh thành cho nàng ta!”

Một khi Tô Hồng Mai kích động, sẽ mất khống chế, vừa mất khống chế

sẽ dễ dàng thét chói tai. Lúc nàng thét chói tai thường hoàn toàn không biết
mình nói cái gì, đây là bệnh cũ của nàng.

Nghe thấy Tô Hồng Tụ đưa ra hai điều kiện này, quan tâm đầu tiên của

nàng không phải thân thể Vệ Thập Nhị như thế nào, có chịu được Tô Hồng
Tụ một lần cắt nhiều thịt như vậy trên người hắn không, mà là trạch viện
được Thánh thượng ban thưởng cho Vệ Thập Nhị được nàng bố trí tỉ mỉ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.