MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 72

biết, ngươi định cướp đồ của ta, đừng mơ tưởng! Cùng lắm thì ta và ngươi
liều chết cá rách! Ngươi đừng cho rằng ta sợ ngươi -”

Tô Hồng Tụ không ngừng thét chói tai, mười móng tay sắc bén không

ngừng cào lên mặt quản gia, chỉ chốc lát sau trên cổ, trên mặt quản gia có
hơn mười vết máu đỏ tươi.

Quản gia khổ không thể tả, nhưng lại không dám buông tay, so với Tô

Hồng Mai, hắn sợ Vệ Thập Nhị hơn, Tô Hồng Mai nhiều lắm chỉ ngoài
miệng kêu gào, giận dữ đánh vài roi, Vệ Thập Nhị không biến sắc mới chân
chính là hung ác, những năm gần đây, những người từng đối nghịch với
hắn, từng sỉ nhục hoặc tra tấn hắn, hoặc mất tích, hoặc bị người phát hiện
phơi thây bên ngoài.

Quản gia kéo mạnh Tô Hồng Mai về phòng, cạch một tiếng khóa cửa

phòng.

Mặc dù Tô Hồng Tụ có phép thuật, có thể chặn miệng Tô Hồng Mai,

nhưng nàng không làm. Tô Hồng Mai nhục mạ nàng như vậy, nàng hời hợt,
không chút cảm giác nào, nhưng nghe vào lỗ tai Vệ Thập Nhị, là tư vị như
thế nào, vậy chỉ có thể hỏi bản thân Vệ Thập Nhị.

Vệ Thập Nhị xanh mặt, toàn thân căng thẳng, dáng vẻ nộ hỏa công tâm

*, nhìn trong mắt Tô Hồng Tụ, thật sự là bức họa đẹp nhất thế giới.

(*) nộ hỏa công tâm: tức giận đánh thẳng vào tim.

“Này, rốt cuộc ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?”

Tô Hồng Tụ hời hợt nói, ngày trước, cho dù trên người Vệ Thập Nhị

xảy ra chuyện gì, nàng đều trăm phương nghìn kế, thậm chí không tiếc lấy
thân thay thế tiêu trừ tai họa cho hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.