MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 734

Thấy Tô Hồng Tụ kích động như thế, Tôn Kha tỏ vẻ buồn bã, qua hồi

lâu, mới cúi đầu nhìn đất, giọng khàn khàn mà nói: “Không có, hắn không
bị thương gì, chỉ có điều không biết Phong Lăng Thiên làm gì hắn, hiện giờ
hắn không nhớ cái gì cả, Phong Lăng Thiên để cho hắn làm gì thì hắn làm
cái đó, hình như cũng thành một dạng binh khí trong tay Phong Lăng
Thiên.”

“Vậy giờ phải làm sao?”

Tô Hồng Tụ nắm tay Tôn Kha, đang gấp đến không biết làm sao cho

phải, đi tới đi lui, đột nhiên va vào một người, người tới mặt đối mặt với Tô
Hồng Tụ, không nói bất cứ điều gì, tay giơ lên –

Dĩ nhiên định làm một chưởng hung hăng chụp lên đầu Tô Hồng Tụ.

Tôn Kha đã ra tay đúng lúc, ngăn đối phương lại, Tô Hồng Tụ chưa tỉnh

hồn, ngẩng đầu lên nhìn, muốn đánh nàng không phải ai khác, chính là
Oanh Oanh.

Thấy Tôn Kha và Tô Hồng Tụ thân cận như vậy, Oanh Oanh giận tím

mặt, chỉ vào Tô Hồng Tụ lạnh lùng quát nói: “Tôn Kha, ngươi đừng nói với
ta ngươi thích nữ nhân này! Muốn ngực không có ngực, muốn mông không
có mông, giống như cây đậu khô quắt, rốt cuộc nàng ta có chỗ nào tốt hơn
ta?”

Tô Hồng Tụ vừa nhe Oanh Oanh mắng nàng như vậy, lo lắng và buồn

bực trong lòng lập tức không cánh mà bay, thay vào đó, tràn đầy đều là lửa
giận muốn nứt vỡ phổi mỗi lần nàng chung đụng với Sở Hiên.

Tô Hồng Tụ nhìn Oanh Oanh chằm chằm, vừa định phát tác, Tôn Kha

lại đi trước một bước, tỉnh bơ không biến sắc tách hai người ra.

Tôn Kha nhìn Oanh Oanh, mặt không có cảm xúc gì, thản nhiên nói:

“Oanh Oanh, có phải ngươi để ý nhiều quá không? Hiện giờ ta và ngươi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.