MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 767

Tôn Kiệt ở bên cạnh lẳng lặng nghe, bất tri bất giác, ánh mắt dần mông

lung mơ màng, thái độ giống như hơi bối rối.

Tô Hồng Tụ nhìn mặt Tôn Kiệt, ngừng lại, lại nhìn lại, cẩn thận hỏi hắn:

“Tôn quản sự, ngươi sao vậy? Có phải sực nhớ ra chuyện gì không vui
không? Đến đây ta dạy cho ngươi, nhớ tới chuyện không vui, chỉ cần niệm
ba lần cái này, chuyện không vui lập tức có thể quên!”

Tô Hồng Tụ vừa nói, nhanh chóng dùng ngón tay vẽ một chữ như gà

bới trên đất, chỉ vào chữ như gà bới muốn Tôn Kiệt xem.

Lúc này, nàng hoàn toàn đã quên, nàng là yêu, Tôn Kiệt là người, Tôn

Kiệt vốn xem không hiểu bức tranh của nàng.

Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng Tôn Kiệt ngẩng đầu lên, chỉ có

điều nét mặt vẫn bối rối như cũ, hơi cô đơn.

“Tại hạ không biết, hình như tại hạ nhớ tới mấy món này, gà và mề vịt,

hình như tại hạ biết một người thích ăn món đồ này trước đó.”

Tôn Kiệt nhìn Tô Hồng Tụ, ánh mắt ngây ngốc nói.

Người quen biết từ trước?

Thật khéo, trước đó chẳng lẽ Tôn Kiệt biết người nào, vừa đúng lúc

thích ăn món đồ giống nàng?

Tô Hồng Tụ nhìn Tôn Kiệt, ánh mắt Tôn Kiệt bối rối mà mịt mờ.

Đột nhiên, Tôn Kiệt giơ tay lên, nhẹ nhàng, vô cùng nhẹ nhàng cực kỳ

nhẹ nhàng vỗ về hai gò má Tô Hồng Tụ.

“Tại hạ cảm giác, dường như tại hạ đã gặp phu nhân ở đâu đó.”

Tô Hồng Tụ lộp bộp trong lòng, thầm kêu không tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.