Tô Hồng Tụ liếc trắng mắt Sở Hiên, lập tức trả treo: “Ngươi thông minh
như vậy, chẳng lẽ không nhìn ra? Oanh Oanh đối nghịch ta khắp nơi, lần
trước ở bên hồ, thừa dịp ngươi không ở đó, thiếu chút nữa giết ta, ngươi
đừng nói với ta một chút ngươi cũng không phát hiện ra! Rõ ràng trong
lòng ngươi do dự, không muốn giết nàng ta!”