MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 774

Tô Hồng Tụ vừa khóc, vừa dùng hai tay che mắt, len lén đánh giá Sở

Hiên.

Nhắc tới Oanh Oanh vừa rồi thiếu chút nữa hại chết nàng, trên mặt Sở

Hiên xẹt qua vẻ nham hiểm ác độc cực kỳ hung ác trong nháy mắt.

Tô Hồng Tụ không khỏi thầm xin lỗi Tôn Kha nơi đáy lòng. Sở Hiên

vốn là quỷ hẹp hòi, thứ thuộc về mình, tuyệt đối không cho phép người
ngoài đến chấm mút và làm tổn hại, hiện giờ nàng lấy chuyện Oanh Oanh
hại nàng ra chọc hắn, có thẻ nghĩ, kết cục chờ đợi Oanh Oanh thê thảm mà
đau buồn như thế nào.

Tôn Kha, xin lỗi, ai bảo người trong lòng ngươi tâm ngoan thủ lạt, đối

nghịch với ta khắp nơi? Nàng ta không chết, một ngày nào đó, ta sẽ ngay cả
chết trên tay nàng ta như thế nào cũng không biết.

Tô Hồng Tụ thêm mắm thêm muối khóc lóc kể lể một lúc như vậy, quả

nhiên, khuôn mặt lạnh lùng của Sở Hiên quay đi, dặn dò thủ hạ đứng ngoài
cửa: “Đi, dưa phó đường chủ đến hình phòng, trực tiếp loạn côn đánh
chết.”

Phó đường chủ chính là Oanh Oanh, nghe Sở Hiên nói cuối cùng muốn

xử trí Oanh Oanh, Tô Hồng Tụ thở phào một hơi, trong lúc nhất thời lại
không giả vờ khóc được, chỉ có thể xoay vòng hai tròng mắt đen tròn xoe
thật to sau khe hở ngón tay nhìn Sở Hiên chằm chằm.

Giây phút này, sắc mặt Sở Hiên hơi hòa hoãn, hắn đánh giá Tô Hồng Tụ

từ trên xuống dưới, nói: “Việc này, vừa rồi Tôn quản sự đã bẩm báo ta rồi.
Xem ra ngươi cũng không bị thương, cũng chưa bị hù sợ.” Sau đó giọng
nói thay đổi, giống như hơi tức giận: “Ngươi đã sớm biết nàng ta không có
ý tốt với ngươi, tại sao không nói sớm một chút cho ta? Không phải chờ tới
khi gặp chuyện bất trắc mới lên tiếng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.