MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 864

không cần để ý đến ta...”

Lời Tô Hồng Tụ còn chưa dứt, bầy sói núp kín trong rừng cây giống

như có thể nghe hiểu được lời nàng nói với Sở Hiên, chúng đều ngửa mặt
lên trời phát ra tiếng tru thê lương mà kéo dài, thừa dịp Sở Hiên phân tâm,
từ trong rừng cây lao thẳng về phía hắn.

Chỉ nghe trong rừng cây vang lên tiếng rào rào ầm ầm, trên trăm đầu sói

không dứt, thế tới hung hãn như sóng xô bờ, trong lúc nhất thời tất cả bụi
cỏ màu xanh lá đều bị da lông màu đen của bầy sói che kín, giống như một
làn sóng đen mãnh liệt nhào tới cạnh mỏm đá.

Sở Hiên vẫn duy trì tư thế khom lưng không động chút nào, từ góc độ

của Tô Hồng Tụ, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng bị kéo dài vặn vẹo trong
sắc đêm đen nhánh như quỷ.

Nếu nàng có thể nhìn thấy khuôn mặt lúc này của Sở Hiên, nàng nhất

định sẽ bị dọa đến gặp ác mộng hàng đêm, từ nay về sau cũng không dám
chỉ đơn giản đến gần hắn.

Hai mắt Sở Hiên trợn lớn, tròng mắt tụ máu, trên dưới toàn thân nhanh

chóng tỏa ra sát khí điên cuồng mà tàn bạo hung hăng, dung nhan tuấn mỹ
của hắn bị sát khí lạnh lẽo toàn thân cuốn lấy, có vẻ càng dữ tợn mà lạnh
lùng.

Một mặt thú dữ tợn thấp thoáng nổi lên trên mặt hắn, cùng lúc đó, trên

trăm con sói hoang mãnh liệt đánh về phía hắn, Tô Hồng Tụ chỉ nghe được
Sở Hiên hạ thấp giọng, từ chỗ sâu trong lồng ngực phát ra tiếng tru điên
cuồng mà hùng hậu, trăng lạnh như nước, bóng dáng tráng kiện của Sở
Hiên như mãnh thú thoát ra, dùng khí thế sấm vang chớp giật mà mãnh liệt
nhào tới đám sói.

Toàn thân Tô Hồng Tụ run rẩy, run rẩy không thôi, nàng vốn không

nhìn rõ động tác của Sở Hiên ra sao, chỉ có thể nhìn thấy cây dao găm màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.