MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 904

những con gà rừng đuôi đỏ ngươi bắt cho ta rồi, có thể bị chết cháy hết
không?”

Tô Hồng Tụ vội la lên, hai tay nhỏ bé dùng sức lay thân hình phái nam

cao lớn của Sở Hiên.

Những ngày này, mỗi lần Sở Hiên ra ngoài, đều sẽ mang thật nhiều gà

rừng đuôi đỏ về cho Tô Hồng Tụ, lúc đầu là chết, sau đó đều là sống, Tô
Hồng Tụ bắt chúng nuôi trong hậu viện.

“Chờ lát nữa bọn hắn dập tắt lửa, ngươi có thể tìm cho ta không? Ta

không dễ gì nuôi chúng lớn, còn chưa kịp ăn.”

Tô Hồng Tụ khẽ nói, chôn cái đầu nhỏ vào trong lồng ngực ấm áp rắn

chắc của Sở Hiên, từng chút từng chút, tràn đầy uất ức.

Sở Hiên lặng im không nói, hắn kêu thủ hạ mang con gà rừng đuôi đỏ

hôm nay vừa bắt được đến, đưa cho Tô Hồng Tụ.

“Cầm, ở đây có.”

Sở Hiên lạnh nhạt nói, giọng nói khàn khàn, giống như cổ họng bị khói

hun phá, tràn đầy không kiên nhẫn.

Tô Hồng Tụ phiền muộn không vui nhìn Sở Hiên, giống như đoán được

Sở Hiên sẽ không tìm những con gà rừng đuôi đỏ kia cho nàng rồi.

Tô Hồng Tụ cúi chôn đầu nhỏ vào trong ngực Sở Hiên, vẫn từng chút

từng chút một, trong lỗ mũi phát ra âm thanh “Hừ hừ” bất mãn. Hôm nay
Sở Hiên mới mang về cho nàng hai con gà rừng đuôi đỏ, nhưng mà trong
hậu viện nàng nuôi một bầy cơ!

Sở Hiên ôm Tô Hồng Tụ, chuyển đến tẩm cung, một cước đá văng cửa

phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.