MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 909

Ah, sao hắn lại cầm bạc vụn rồi?

Hắn dọn quần áo trang sức của nàng rồi.

Tô Hồng Tụ run lên, chui từ trong chăn ra, hai mắt to đen tròn trịa tỏa

sáng, không chớp mắt tập trung vào Sở Hiên.

Hồi lâu, chờ Sở Hiên thu dọn xong mọi thứ, bắt đầu, xách hai chăn mền

thật dày trên giường lên, Tô Hồng Tụ mới ánh mắt lấp lánh, giọng nói run
rẩy khẽ nói: “Ngươi... Có phải ngươi định dẫn ta về hồ ly cốc không?”

“Ngươi định dẫn ta về mừng năm mới, đúng không?”

Tô Hồng Tụ mừng rỡ như điên, hai bàn tay nhỏ bé trắng nõn không

ngừng run rẩy, nắm chặt đai lưng của Sở Hiên.

Sở Hiên nghe vậy, tròng mắt đen lạnh lẽo nhíu lại trong nháy mắt, trong

đó hiện lên bóng ma khó dò, nhưng không mảy may cảm xúc, vẫn cực kỳ
nhanh chóng dọn dẹp chăn lông tán loạn trên giường.

Tô Hồng Tụ cao hứng đến hỏng rồi, không cần Sở Hiên dặn dò, nàng

lập tức tự giác, ở bên cạnh Sở Hiên thu dọn đồ đạc cần dùng hằng ngày,
lung tung lộn xộn gì đó.

Khi Tô Hồng Tụ nhét những thứ đồ lung tung kia vào bao, đeo một bao

nhỏ trên lưng, ngẩng đầu lên, tràn ngập mong chờ mà nhìn về phía Sở
Hiên, nàng phát hiện Sở Hiên đã sớm ngừng tay, giờ phút này đang quay
đầu nhìn sang, tròng mắt đen thâm thúy, nét mặt khó lường mà nhìn nàng
chằm chằm.

“Nàng cứ muốn đi như vậy?”

Sở Hiên khẽ nói, cởi bao đồ trên lưng Tô Hồng Tụ, không để ý đến mà

xách trên tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.