MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 923

Mặc kệ Sở Hiên nói gì với nàng, nàng đều lắc đầu nguầy nguậy, lệ

không ngừng rơi tí tách.

Nhưng mà, nghe Sở Hiên nói không phải bán nàng đi, không thể phủ

nhận, Tô Hồng Tụ thở ra trong nháy mắt.

Giống như vừa rồi có người đẩy nàng đến vách núi, Sở Hiên lại kéo

nàng lại.

Ngực nàng không hề đập loạn thình thịch nữa, lòng cũng không buồn

bực, chua xót tắc nghẹn trong cổ họng tất cả đều không cánh mà bay trong
nháy mắt rồi.

Nhưng mà nàng vẫn như hài tử bị dọa sợ không chịu nghe lời Sở Hiên

nói, cầm lấy vạt áo Sở Hiên kéo không ngừng, giải thích không rõ thì bám
người không buông.

“Ta không đi! Ta chỉ muốn ngươi dẫn ta về. Ngươi không đi, vậy ta

cũng không đi. Ta không đi!”

Mắt đen của Sở Hiên nhíu lại, nơi sâu thẳm trong đáy mắt có ánh sáng

kỳ dị lóe lên, hắn chậm rãi cong khóe môi, lấy tay nhẹ nhàng sờ lên tóc Tô
Hồng Tụ, cười như không cười nhìn nàng.

“Không phải nàng vẫn luôn rất muốn rời khỏi ta sao? Không phải nàng

cứ gặp ta lại muốn cãi nhau với ta sao? Bây giờ, ta cho nàng cơ hội, nàng tự
do, đi tìm Vệ Thập Nhị, tìm Phong Lăng Thiên, để cho bọn họ dẫn nàng về
nhà!”

Sở Hiên dứt lời, xoay người rời đi, sải bước lớn ra khỏi nhà tranh, mắt

thấy định ra khỏi phòng, chìm trong bóng đem tối đen như mực khắp nơi
bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.