MÍ SÌNH ĐI CHỢ - Trang 13

Bỗng Tuấn đưa bàn tay hộ pháp vỗ mạnh vào vai làm Sính suýt ngã lăn ra
giường.
- Mai bọn tao đi cùng về nhà mày, nhớ?
- Hả...à...ừ... - Sính ấp úng.

Sính còn chưa biết có nên về nhà không vì nếu về thế nào bố cũng bắt nó
bỏ học. Sính đã học dưới mái Trường phổ thông dân tộc nội trú này được
sáu năm, từ năm lớp hai đến nay là lớp tám. Bỏ học cũng dễ thôi nhưng bỏ
học để làm gì khi mơ ước còn ở phía trước. Có lần bố bảo Sính: “Mày lớn
rồi học làm gì nhiều cho hư thân. Ở nhà bố xin cho đi làm ở bãi đá kiếm
ngày mười ngàn.” Mẹ đang đồ mèn mén dừng tay, nói: “Không đáng! Mười
ngàn là cái giá dành cho những kẻ không có học, còn đối với người có học
phải gấp nhiều lần cái giá ấy.”
- Tất cả đi ngủ sớm để sáng mai lên đường!
Tuấn vừa gõ thước vào thành giường vừa ra lệnh. Nếu hôm khác chắc sẽ
được ăn vài cái lườm và vài câu nói “Lớp phó hắc xì dầu!”, nhưng hôm nay
cả mười hai đứa không đứa nào có ý kiến gì đều ngoan ngoãn lần lượt
buông màn.
Bóng đêm, sự tĩnh lặng ùa vào phòng.
Tất cả đã ngủ. Chúng nó vô tư quá, đặt mình xuống là ngủ ngay được.

Sính trở mình, sao lại khó ngủ vậy. Vợ chồng nhà chuột cắn nhau chí choé
trên mái nhà...

Sính nghĩ đến những chịu đựng của mẹ khi bị bố hành hạ. Càng ngày mẹ
càng gầy và yếu. Mấy năm trước nhà nó cũng khá giả chẳng kém ai ở bản
Nà Pha, nhưng từ khi bố nó đi buôn bị người ta lừa lấy hết tiền thì gia đình
bắt đầu túng thiếu. Gánh nặng cơm áo đổ lên đầu mẹ, bố chẳng giúp gì
thỉnh thoảng lại còn lấy tiền của mẹ đi mua thuốc phiện về hút, khi nào
không có tiền thì bố đem đồ đạc trong nhà đi bán. Nhà nó đã nghèo đã túng
lại càng khốn khó tang thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.