Nguyên Bình
Mí Sình đi chợ
- 3 -
VỀ NHÀ
Đầu giờ học cô giáo thông báo: “Hôm nay là buổi học cuối cùng của năm
cũ. Các em được nghỉ tết đến mồng sáu tháng giêng âm lịch thì tập trung tại
trường.” Cả lớp cùng hò reo phấn khởi. Vậy là được nghỉ tết rồi đấy! Xem
ra ai cũng háo hức lắm.
Khác hẳn với các bạn Sính đón nhận tin này rất hững hờ, khiên cưỡng.
Khuôn mặt như con gái của cậu buồn thiu, ánh mắt để nơi vô định. Cậu
ngồi im như đá, lời cô giảng chưa chui qua lỗ tai đã bay đi đâu mất...
Tiếng trống tan học cất lên, mọi người tranh nhau chạy qua cái cửa lớp bé
tẹo, chất đống lại. Ai cũng muốn nhanh chân ra vùng trời rộng lớn, tiếng
chen lấn xô đẩy lao nhao. Cái cửa vốn đã nhỏ giờ lại càng nhỏ hơn. Hoà vỗ
vai Sính.
- Nhanh lên chứ!
Tiếng ồn ào tan đi đâu mất, còn lại mình Sính trong phòng, nó nặng nề lê
bước ra khỏi lớp lòng buồn ghê gớm.
- Nhanh lên, đến giờ cơm rồi!
Lại thằng Hoà vỗ vai nó giục, mà vội vàng làm gì kia chứ. Sao hôm nay ăn
cơm sớm vậy?
Ăn cơm xong đứa nào đứa ấy vội vàng gấp quần áo nhét vào túi. Những bộ
mặt rạng rỡ cười tươi như hoa nở. Không vui sao được vì lâu lắm mới về
nhà gặp bạn bè người thân... Sính ngồi thu lu một góc mặt mày buồn thiu.
- Mày sao vậy, Sính? - Hoà đến bên.
- Tao hơi mệt!
- Mai có về không? Để tao gấp quần áo cho.
Sính không nói gì. Hoà lục cặp lấy chìa khoá mở ngăn tủ số ba, cũng chẳng
có gì ngoài hai bộ quần áo, nó nhét tất cả vào cái túi vải Sính để trong đó.