MÍ SÌNH ĐI CHỢ - Trang 24

Nguyên Bình

Mí Sình đi chợ

- 7 -

CON MÈO HOANG

Tôi sống cùng gia đình trên tầng ba khu chung cư nghèo, phía trước có
hành lang hẹp nhìn ra mặt hồ quanh năm sóng gợn. Học bài xong tôi
thường ra hành lang hóng gió và ngắm hàng liễu phất phơ bóng nước.
Hôm qu
a thằng Tí ở quê ra chơi, nhìn nó không khác cái hồi hè tôi về quê là mấy,
vẫn cái đầu húi cua tóc dựng lên như lông nhím, vẫn nước da đen bóng như
than đá, duy chỉ có chiều cao có nhích hơn một chút. Hai đứa đang đứng
hóng gió nó đề nghị:
- Ra công viên chơi đi.
Tôi hỏi lại:
- Công viên nào?
Nó chỉ tay về phía rặng liễu.
- Ra chỗ kia!

Giờ tôi mới để ý, thì ra nơi đó có một cái công viên nhỏ với mấy hàng ghế
nép mình dưới tán liễu. Hai tai tôi nóng ran vì sự thờ ơ khó có thể chấp
nhận được của mình, may mà Tí không để ý chứ nếu nó biết thì xấu hổ lắm.
Tôi vốn là thần tượng của nó mà.

Hồi hè tôi được bố đưa về quê. Tí là con của chú tôi. Tôi với nó chưa hề
gặp nhau nhưng chỉ lạ được một lúc chúng tôi đã trở nên thân thiết, vì là
anh em mà, Tí nói vậy. Hai thằng đang nghịch đống đồ chơi tôi đem về thì
nghe tiếng con mực sủa nhát gừng. Tí định đứng dậy ra xem sao thì tôi
ngăn lại.
“Người đi ngoài ngõ ấy mà!”
Nó không tin chạy ra thấy mấy bà đi chợ về ngang qua ngõ. Ngồi được một
lúc lại thấy tiếng con mực sủa, lần này tiếng nó mau hơn nghe có vẻ giận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.