MÍ SÌNH ĐI CHỢ - Trang 55


Tôi nằm trên thảm lá nó trải sẵn thả hồn theo làn mây bay lửng lơ trên trời,
thỉnh thoảng có bóng chim cắt ngang từng đám bông trắng ấy, thỉnh thoảng
nó lại hỏi cách đọc những chữ khó. Gớm, từ ngày biết được cái chữ nó
mạnh dạn hẳn lên, mồm mép ríu rít như chim rừng. Hôm hai anh em đi chợ
có cô bé khá xinh đi theo nó một buổi và hỏi nó đủ thứ chuyện. Nó nhìn tôi
cười:
- Anh giúp em với, em hết cái để nói rồi.
- Cho mày chết, ai bảo mày dính vào, con gái là chúa lắm chuyện. Tao
không giúp, kệ xác mày.

Thế là tôi kệ nó nhăn nhó mặt mày ở bên "nàng tiên" của nó. Xét một cánh
công bằng là nó giỏi hơn tôi, bởi từ lúc trước tới giờ chưa có cô bé nào ái
mộ tôi như "nàng tiên" của nó ái mộ nó cả. Thực tình tôi cũng hơi ghen tị
nhưng biết làm sao được, số nó đào hoa mà.
- Anh nhìn cái gì thế?
Tôi gật mình quay lại.
- Thằng quỷ, làm tao suýt đứng tim.
- Anh mơ đến nơi nào thế?
Nó cười hì hì khi thấy tôi quay lại.
- Mày không nghe bà kể truyện cổ tích nữa à?
- Bà đi se lanh rồi, không kể nữa.
Hai đứa cùng nhìn ra màn mưa mịt mùng, mặt nó thoáng buồn, đôi mắt
nhìn nơi vô định.
- Anh có thích mưa không? - Nó hỏi.
- Sao mày lại hỏi vậy?
- Em không thích mưa. Bố em chết vì mưa trơn trượt chân ngã từ vách đá
xuống vực. Mẹ em bị bệnh chết đúng hôm mưa đổ cả cây lát hoa sau nhà.
Cứ trời mưa em như nhìn thấy mẹ, mẹ nắm lấy tay em nước mắt mẹ tràn ra
ướt gối, mẹ muốn nói với em nhiều điều lắm nhưng không nói được đôi
môi cứ mấp máy hoài. Mắt em nhoè ướt. Trời mưa như đổ nước, mưa như
muốn trôi rừng sạt núi đi ấy. Thế còn anh cứ nhìn ra trời mưa thế, anh thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.