MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 320

Tôi ậm ự thích thích, gai gai người vì ngại vì ngượng. Nhưng thi thoảng

lại click vào mục ấy một tẹo ngó cái mặt mình bị đem ra tập bắn. Kệ cho
trannhuong.com oái oăm chọc ghẹo. Làm người mà không được ai chọc
ghẹo thì có khác gì đống đất.

Có nhân vật còn suy bì trách vòng qua tôi.

- Mình cũng đào hoa đâu có kém, thế mà lão trannhuong.com chỉ bôi cho

có mỗi cặp ti mềm nhẽo. Đã xỏ ngọt thì cũng phải xỏ cho đến hết chứ nhỉ!

Thời trang biến hóa lúc quần kaki sáng màu, áo cộc tay kẻ xam xám, khi

giày khi dép, loại toàn cỡ hai trăm trở lên, móng chân cắt tròn đều như vỏ
hến, nắng hay mưa cũng phòng bị một cái ô Tàu đi nem nép bên hè, chẳng
khác gì ông giáo mới hồi hưu đang nhớ tiếng trống trường.

Nhưng mươi phút sau có thể đã quần soóc hộp, áo pull, giày thể thao,

đầu trần tơi tả tóc bay gió lùa, máy ảnh đeo ngực, laptop treo lưng, hai tay
khư khư giá vẽ di chuyển như đang ở vùng chiến sự. Phương tiện ngổn
ngang gieo bao câu hỏi tò mò trong ánh mắt người qua.

Hoặc có trưa hè áo vạt trong vạt ngoài, giày bên buộc bên không, mí mắt

nặng trịch, hai tay lấm lem sơn dầu, mặt đần đần ngố ngố như vừa bị ai
chơi xỏ, ông lững thững rời cơ quan đến quán cơm bụi quen nhưng không
tìm thấy nó ở đâu, dù đã đứng ngay trước quán.

Chẳng còn biết đi đâu sà vào ăn tạm, gặp chủ quán ông bỗng reo ầm lên

sao bác lại chuyển đến địa điểm mới cơ à. Thuê hai có cơ sở một lúc phát
đạt thế!!!

Ẩm chập IC là do đêm ông thức vẽ tranh hoặc lọ mọ ngoắc cặp kính lão

hiêng hiếng để post bài lên mạng. Những bài viết của bạn góp "cổ phần"
hoặc chính ông lăn lưng ra viết.

Không phải nuôi web với lượng bài vở ấy thì ông cũng rủng rỉnh tiền cà

phê nếu gửi đăng báo ngoài. Đằng này mỗi tháng lại phải xén lương hưu
thuê máy chủ với chả tên miền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.