MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 117

chẳng lẽ bước vào rồi không biết đi ra?

“Hỏi rất hay. Cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Đường

mực này đúng là có thể bắt quỷ. Nhưng còn phải xem đó là loại quỷ nào,
nếu như là thủy quỷ thì không bắt được. Thủy quỷ lại chia thành dương
thủy quỷ và âm thủy quỷ. Âm thủy quỷ không những không sợ đường mực
mà nó còn lần theo đường mực chạy trốn. Thủy quỷ gặp nước sẽ thuận lợi
cho việc chạy trốn của bọn chúng mà đường mực lại ẩm ướt cho nên phản
tác dụng.”

Kẻ xong, đạo trưởng lấy ra những bùa chú đã vẽ lúc trước.

“Nếu như gặp phải ác quỷ mà pháp lực của đường mực không đủ, quỷ

sẽ chạy mất. Để chắc chắn, còn phải dùng thêm tinh đăng nhiếp hồn nữa.”
Nói xong, đạo trưởng lấy ra một lá bùa, miệng lẩm bẩm. Một lát sau, chỉ
thấy lá bùa kia đã biến thành một ngọn đèn nhỏ hình thất giác. Tổng cộng
là bốn mươi chín ngọn đèn nhỏ, treo khắp trong phòng, sau nhà và trên cửa
sổ.

Hình như đạo trưởng đã làm xong phá trận khống quỷ. Tiế theo, ông

ấy cởi áo bào, lấy ra mấy tập giấy đại hoàng (giấy chuyên vẽ bùa, viết sớ).

“Cậu bé, khống chế quỷ chỉ là bước đầu tiên, bắt được quỷ mới là mục

đích. Chú Hai cậu là người tốt. Tôi không nỡ dùng kiếm giết ông ấy. Để
cứu được ông ấy, còn cần một thứ nữa.” Lời của đạo trưởng đã nhắc nhở
tôi, lúc bắt quỷ nhất định không được để chú Hai bị thương.

Đạo trưởng lấy ra sáu tờ giấy vàng lớn. Cả tập giấy tờ nào cũng to như

cái chăn vậy.

“Mang một cái bát lớn đến đây.” Đạo trưởng cầm lấy cái bát, dùng

ngón tay nhúng vào trong hỗn hợp máu gà và mực nước vẽ lên trên giấy
vàng. Lúc sau, mấy hình vẽ trên giấy vàng lại hiện ra màu đỏ của bùa chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.