MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 127

“Thím Hai, em gái mau qua đây!” Chú Hai nổi điên, tôi vội vàng gọi

em gái và thím Hai qua sợ bọn họ gặp nguy hiểm. Thím Hai vội vàng ôm
em gái trốn sau lưng tôi. Tôi vội lấy ra bùa đạo trưởng cho, chuẩn bị chống
lại công kích của ác quỷ.

Lúc này, chú Hai đột nhiên xoay người lại, đưa hai tay ra chộp lấy em

gái.

“A! Cứu mạng!” Em gái bịt mắt hét lên. Tôi vội vàng ngăn chú Hai

lại. Lúc này, chú Hai bóp tôi, ra sức bóp cổ tôi. Thím Hai và em gái liều
mạng lôi tay chú Hai ra. Tôi cũng ra sức chống đỡ cơ thể chú Hai. Nhưng
cơ thể chú Hai thực sự quá nặng, đẩy thế nào cũng không ra. Không quá
mấy giây, trước mắt tôi biến thành màu đen, suýt nữa bất tỉnh.

Thím Hai dùng hết sức kéo tay chú Hai ra nhưng cánh tay chú Hai

giống như sắt thép, kéo thế nào cũng không dịch chuyển. Thím Hai nóng
nảy dùng răng cắn tay chú Hai, vậy mà chú Hai một chút cảm giác cũng
không có. Bây giờ, ông ấy đã không còn là người nữa.

“Nghiệt súc còn không qua đây nhận lấy cái chết! Vô Lượng Thiên

Tôn!” Lúc này, tiếng Huyền Thanh đạo trưởng càng to hơn. Hai tay chú
Hai vậy mà lại buông lỏng cổ tôi ra. Mắt chú Hai trừng đến muốn rơi ra,
quát to một tiếng rồi xông thẳng vào cửa nhà chính.

Lực đánh quá mạnh và âm thanh quá lớn khiến tôi, thím Hai và em gái

ngây dại. Cửa nhà chính là gỗ đặc. Nhà này cũng là nhà tổ tiên để lại, cửa
chính dày chừng mười centimet, nhưng cũng không thể đỡ được lực đánh
của chú Hai. Cửa chính bị đụng muốn vỡ ra. Tôi và thím Hai không hẹn mà
cùng chạy ra chặn cửa, chỉ sợ chú Hai sẽ chạy ra đây.

Cách cửa chính có thể thấy được nhất cử nhất động của chú Hai ở bên

trong. Có lẽ, do chú Hai uống canh bùa nên mỗi lần Huyền Thanh đạo
trưởng gọi tên ông ấy, ông ấy lại cả kinh, men theo âm thanh từ từ đi về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.