MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 15

Trong phút chốc, tôi chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn, hai mắt trợn to,

nói không ra lời.

Chú Hai chỉ ngừng lại một chút liền ló đầu chui vào bên trong.

Tôi vô thức muốn đi theo vào nhà, nhưng lại cảm thấy đằng sau như

có ai đó mạnh mẽ kéo lại, chân không bước nổi một bước. Cùng lúc đó, Áo
sơ mi cũng đứng chắn trước mặt tôi. Trên cửa chính, bố mạn một lần nữa
buông xuống, ngăn tôi và chú Hai ở bên trong và ngoài phòng.

“Tiểu huynh đệ.” Áo sơ mi cười tủm tỉm, nhìn tôi nói: “Phiền cậu

không vào bên trong, nếu không xảy ra vấn đề gì, tôi cũng không chịu nổi
trách nhiệm đâu. Hơn nữa, nếu cậu vào trong, làm ảnh hưởng đến chú Hai
thi pháp thì sao?”

“Qua bên kia ngồi một chút đi, không lâu lắm đâu.” Áo sơ mi vỗ vỗ

vai tôi, khẽ cười một tiếng nói.

Tôi hừ lạnh một tiếng, quẳng tay hắn khoác trên vai mình xuống, đi về

phía một cái bàn vuông dưới mái hiên. Bên cạnh bàn có mấy cái ghế con,
tôi ngồi xuống, nhìn chằm chằm bố mạn đen trên cửa chính, đối với ánh
mắt quan sát của già trẻ bốn phía cũng không để ý.

Tôi chỉ hy vọng chú Hai có thể thuận lợi hoàn thành lễ cầu siêu.

Đợi một lúc vẫn chưa thấy chú Hai đi ra, trong lòng tôi càng ngày

càng bất an, đảo mắt một cái thấy bên cạnh bàn có một ông già, thỉnh
thoảng lại liếc mắt nhìn tôi, giống như có điều gì muốn nói. Trong lòng
nhảy một cái, tôi vội vàng chủ động mở lời dò hỏi ông lão về tình hình cụ
thể ở nơi này.

Ông già kia ngồi xuống bên cạnh tôi, đang muốn mở miệng nói

chuyện với tôi, một giọng nói như Mẫu Dạ Xoa vang lên ngăn cản: “Lão
Hồ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.