MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 17

ôm ngực, mặt tái nhợt, thần sắc xám xịt.

“Chú Hai.” Tôi vội vàng chạy tới trước mặt ông ấy hỏi “Chú làm sao

vậy?”

Chú Hai ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn tôi.

Trong một tích tắc, tôi cảm thấy ánh mắt chú Hai dường như có chút

xa lạ.

Cũng lúc đó, tôi lại cảm thấy như có người ở đằng sau kéo tôi lại.

Nhưng cũng chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt, chớp mắt một cái, ánh mắt

chú Hai lại trở nên quen thuộc, chỉ là hiện ra chút mệt mỏi. Tôi đoán vừa
nãy chắc là mình hoa mắt, trong lòng cũng thoáng an tâm, vội vàng hỏi chú
Hai vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Hình như chú Hai không muốn nói nhiều, chỉ lắc đầu một cái, sắc mặt

tái nhợt khác thường.

Lúc này, đột nhiên từ căn phòng bên cạnh nhà chính, một người đàn

ông trung niên vẻ mặt hung tợn lao ra, nhìn chú Hai lớn tiếng quát: “Tao
hỏi rốt cuộc mày có phải là đạo sư hay không? Cmn, chuyện bây giờ đều bị
mày làm hỏng. Bố mày nhìn xem mày làm sao bây giờ?”

Chú Hai hình như có vẻ đuối lý, đối mặt với người đàn ông dữ tợn

đang hung hăng chất vấn, chỉ khúm núm, vâng vâng dạ dạ.

Tôi không biết vừa rồi rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ biết ngây dại

nhìn một màn trước mắt.

“Mày giả mạo đạo sư đúng không?” Người đàn ông hung dữ không

kìm được tức giận, túm lấy cổ áo đạo sĩ của chú Hai, lớn tiếng hét: “Mày
khá lắm! Dám đến đây lừa gạt trên đầu bố mày!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.