MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 18

Chú Hai bị người khác nắm lấy cũng không giãy giụa, chỉ khúm núm,

sắc mặt tối tăm, ảm đạm.

Trong ngực tôi dâng lên một cỗ khí huyết, hét lớn một tiếng, vung một

quyền đấm vào mồm gã đàn ông hung dữ kia “Cmn, đồ chó má kia. Chú
tao đương nhiên là đạo sư. Mày nhìn thế nào mà dám nói ông ấy giả mạo?”

Gã đàn ông hung tợn bị tôi đánh một quyền, lảo đảo một cái, buông cổ

áo chú Hai ra, nhưng ngay sau đó, hắn lại tức giận kêu một tiếng, muốn
đánh về phía tôi. Lúc này, đã có người vây đến khuyên ngăn, hai thanh niên
cường tráng ôm lấy gã hung tợn, miệng không ngừng khuyên hắn không
nên kích động.

Tôi và chú Hai cũng bị người khác kéo ra, lôi về phía sân trong.

“Ông chủ Hồng đây là Niếp đạo sư Niếp Văn Sơn của Vân Long Bá.”

“Đúng vậy, tôi nhận ra ông ấy, thường ngày ông ấy đều đi làm pháp

sự, không phải tên lừa đảo đâu.”

Trong thanh âm thất chủy bát thiệt* tứ phía, có một số lời nói như vậy.

Nhưng ông chủ Hồng hung dữ đang được người khác ôm lấy vẫn còn rống
to mắng chú Hai là đồ khốn nạn, lừa đảo, cứt chó!

(*)Thất chủy bát thiệt: Bảy miệng tám lưỡi giống như năm mồm bảy

miệng, nói nhiều, thi nhau nói.

Một khắc ấy, tôi chỉ thấy giận sôi người, máu nóng bốc lên cuồn cuộn,

lỗ tai ong ong, chỉ muốn xông lên hành hung lão Hồng ấy. Nhưng thân thể
vừa mới chuyển động đã bị người khác gắt gao kéo lại. Quay đầu lại, chỉ
thấy người đang liều chết giữ tôi lại là chú Hai. Lúc ấy, vẻ mặt chú Hai vô
cùng ảm đạm, mắt rủ thấp, thở dài nói: “Tiểu Vũ, quên đi!”

Ông ấy giống như một kẻ bại trận, không còn chút ý chí nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.