MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 180

ở trong núi. Dù sao, giao thông và thông tin liên lạc trấn trên cũng phát
triển hơn một chút. Cuộc sống của bọn họ cũng khá hơn chúng tôi một
chút.

Chớp mắt, chúng tôi đã ở nhà chú Ba ngây người hơn mười ngày. Đã

nhiều ngày như vậy mà em gái vẫn không mở mắt. Thím Hai thì thất hồn
lạc phách ngồi nhìn em gái cả ngày. Nhìn em gái xanh xao giống như biến
thành một khúc gỗ, cuối cùng cũng đưa em gái vào bệnh viện. Chú Ba và
thím Ba lại đưa cho tôi và thím Hai một ít tiền sinh hoạt bảo thím Hai chiếu
cố em gái.

Mấy ngày nay, tôi đều ở trong viện trông em gái, hy vọng em ấy có

thể tỉnh lại. Trong lòng tôi, ngoài chú Hai và thím Hai, em gái là người
quan trọng nhất. Tôi và em gái như thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã cùng nhau
chơi đùa. Bây giờ, em gái đã mười bảy, càng ngày càng xinh xắn, vừa mới
thành một đóa hoa sen mới nở, chú Hai lại bị người khác hãm hại mà dẫn
đến tai họa. Trong lòng tôi như có một con dao cắm vào, đau, thật là đau!

Chú Hai mất tích. Em gái trúng lời nguyền. Thôn mất. Bác Cả vì bắt

Bạch Mao Tiêu cũng chết. Tất cả đều thay đổi. Dù cho, Bạch Mao Tiêu hạ
lời nguyền lên người em gái, tôi thề nhất định phải tìm được cách giả, để
em gái khôi phục lại bình thường. Còn có một nhà ông chủ Hồng đáng hận
đã dọn đi nơi nào, tôi cũng nhất định phải tìm được hắn, hỏi hắn làm sao để
cho chú Hai trở lại bình thường, vì sao lại độc ác hãm hại chú Hai như vậy?
Bọn họ phải chịu toàn bộ trách nhiệm. Còn chiếc hồ lô trên cổ tôi là chuyện
gì? Vì sao Bạch Mao Tiêu lại sợ nó đến vậy? Còn có quyền “Cửu ngự thần
sách” kia đến cùng đang cất giấu bí mật gì? Tất cả giống như một bí mật
không ngừng quanh quẩn trong lòng tôi!

—–Hết chương 23—-HẾT QUYỂN I

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.