MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 213

“Cậu nói một cái vòng hại chết Lâm Na? Vậy nhất định không thể là

một cái vòng tay bình thường được. Chúng ta phải điều tra xem rốt cuộc cái
vòng tay kia là vòng gì!” Ngô Thế Vinh cương quyết nhìn tôi.

“Vòng tay kia mày xanh biếc, hơn nữa, bên trong còn có tia máu màu

đỏ lưu động, giống như một loại huyết dịch vậy, tôi cũng không chắc chắn
lắm. Nhưng mà, Lâm Na cũng không biết tên của nó.” Tôi thực sự đau đầu,
chỉ dựa vào miêu tả đơn giản như vậy, làm sao mà tìm được đây.

“May quá, Lý Lâm không có ở phòng.” Ngô Thế Vinh cười quỷ dị, leo

lên giường Lý Lâm, cầm laptop của hắn xuống.

“Mẹ kiếp, cậu không muốn sống nữa à? Cái tên Lý Lâm không rõ lai

lịch kia từ trước tới giờ luôn hung dữ, không nói chuyện với chúng ta. Hắn
ta mà biết cậu tự tiện động vào đồ của hắn, tất cả chúng ta sẽ bị hắn mắng
cho máu chó đầy đầu. Lá gan của tôi rất lớn, trong lòng cũng không có quỷ
nhưng đối với Lý Lâm luôn sinh ra cảm giác sợ hãi. Người này trước giờ
không nói nhiều, cũng không biết rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì.”

“Đệch, máy tính còn cài mật khẩu, cậu có thể vào được chắc?” Vương

Học Binh nhìn Ngô Thế Vinh khởi động máy tính cười nhạo.

“Chuyên gia máy tính cũng không phải chỉ để ngắm. Tôi vọc máy tính

còn nhiều hơn cậu xem sách. Vấn đề nho nhỏ này không làm khó được tôi.”
Ngô Thế Vinh vỗ vỗ ngực, chỉ mất mấy phút, thực sự phá được khóa.

“F!k, tiểu tử này cả ngày không nói câu nào, hóa ra là ngồi xem thứ

này.” Ngô Thế Vinh nói xong, chúng tôi nhìn sang, đều là một số hình ảnh
không phù hợp với thiếu nhi.

Ngô Thế Vinh mở web, tìm kiếm mọi thứ có liên quan đến vòng tay.

Dựa theo miêu tả của tôi, tìm thấy mấy cái tương tự, tôi và Vương Học
Binh vội vàng dùng điện thoại chụp lại. Mới được một lát, hành lang chợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.